Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2024

KNLMNCKTC - Chương 9

 Uraume đánh giá Yoriichi, Yoriichi cũng đánh giá Uraume.

Tiên sinh mới tới khí chất ôn hòa, mặt mày điềm đạm. Mái tóc dài màu nâu, con ngươi màu hổ phách, khóe môi mang cười, nhìn qua giống một người rất dễ nói chuyện.

Đương nhiên, chỉ là "nhìn qua" mà thôi...

Yoriichi có được thế giới thông thấu, chỉ cần hắn muốn, là có thể nhìn thấy thứ mà cả nhân loại và yêu quái đều không nhìn thấy.

Tâm vô tạp niệm, đầu óc phóng không, mỗi một loại sinh vật hắn nhìn vào sẽ trở nên trong suốt. Nhân loại, yêu quái, hắn có thể dễ dàng nhìn thấu da thịt xương cốt họ, thấy chất lỏng chảy trong mạch máu, thấy nội tạng mấp máy trong lục phủ...

Lột đi ngụy trang, chiếu ra chân thật. Thế giới thông thấu từng khiến Yoriichi tuổi nhỏ bối rối, khiến nhận tri của hắn về người và vật xuất hiện lệch lạc. Mà khi hắn trở thành kiếm sĩ diệt quỷ, thông thấu liền thành mấu chốt viết lại vận mệnh.

Vài thập niên mài giũa, Yoriichi đã sớm thu phóng tự nhiên thế giới thông thấu. Không ngờ ngay lúc mới gặp Uraume, bản năng bảo hắn cần nhìn xem rõ ràng người trước mặt rốt cuộc là như thế nào.

Điều này chứng tỏ cái gì?

Yoriichi ngước mắt, chóp mũi nhẹ ngửi.

Khí vị là người, thân thể là người, có thể đi lại dưới ánh mặt trời, cũng không có yêu lực. Chỉ là trên người hắn có một loại sát khí giống với yêu đao bủa vây, kinh mạch lưu chuyển năng lượng không thôi.

Xem ra, tiên sinh mới tới ít nhất có thực lực của quỷ, tồn tại uy hiếp nhất định với nhân loại.

Chẳng qua, có lẽ là ảo giác của hắn, hắn luôn cảm thấy người trước mặt có cảm giác không khỏe như "thần hồn không phù hợp" vậy. Phảng phất như chân to cố xuyên giày nhỏ, trông thế nào cũng không thoải mái.

Yoriichi không nói, bắt đầu quan sát.

Uraume còn không biết Yoriichi đã lột sạch áo choàng của hắn, rốt cuộc là chú thuật sư đã cẩu hơn 300 năm, hắn nhanh chóng điều chỉnh tâm thái, tiến vào chế độ tiên sinh tốt.

"Ta là Uraume." Hắn dịu dàng nói, "Xin hỏi ngươi là?"

"Inuyasha." Yoriichi nói, "Uraume tiên sinh, xin mời đi theo ta."

Yoriichi có gian phòng nhỏ độc lập, bên trong có tất cả đồ vật cần thiết để một đứa trẻ đi học. Tại thời đại mà giấy bút cực kỳ quý giá, đãi ngộ nhà Mishima cho Yoriichi có thể nói là cấp bậc con ruột.

Uraume: ... Bán yêu không được người yêu thích đã nói tốt đâu?

Yoriichi ngoan ngoãn ngồi quỳ trên sàn nhà, trước mặt là một chiếc bàn con dùng để giảng bài. Sau khi Uraume cũng ngồi xuống, hắn liền không nói câu nào nhìn chằm chằm đối phương.

Ánh mắt lãnh đạm, lạnh lẽo như ánh nhìn con mồi của Sesshomaru.

Uraume giật giật khóe miệng: "Làm sao vậy?"

"Uraume tiên sinh, ngài muốn dạy cái gì?" Yoriichi nói.

"Ngươi muốn học cái gì, ta sẽ dạy cái đó." Uraume nói lời này cực kỳ chắc chắn, cho dù không làm chú thuật sư, hắn cũng có thể bằng vào học thức của mình trở thành một nhân vật phong vân.

Hơn nữa, hắn cũng cần thông qua dạy học để phán đoán tư chất của Yoriichi tốt hay xấu.

Yoriichi gật đầu: "Ta nghe theo sắp xếp của tiên sinh."

Uraume nheo mắt, nhìn gương mặt rất giống với Sesshomaru của Yoriichi, hơi hơi mỉm cười: "Vậy bắt đầu từ tập viết đi."

Viết chết ngươi!

Sau đó, liền không có sau đó. Uraume rốt cuộc hiểu ra nguyên nhân vì sao Yoriichi có thể "dọa lui" vài vị tiên sinh, còn có được một gian phòng nhỏ độc lập —— nhân loại không dạy được hắn, bạn cùng lứa không thể cùng hắn học tập, bởi vì con bán yêu này thật sự là một thiên tài chưa xuất thế!

Trẻ nhỏ xương mềm, không cầm chắc được bút, chữ viết ra tới hay mềm oặt như giun. Nhưng chữ do bán yêu viết ra vừa ổn định vừa xinh đẹp, đầu bút lông đặt xuống, uyển chuyển bay múa, cực kỳ tiêu sái.

Uraume: "... Ngươi làm được bằng cách nào?"

Yoriichi ngoan ngoãn nói: "Chỉ cần coi bút thành đoản đao, viết chữ thành huy động chuôi đao, chữ viết ra là dấu vết do đao tạo thành."

Khái niệm hoàn toàn mới, làm Uraume đáy mắt sáng ngời. Không khó nghe ra bán yêu có thiên phú dùng đao, càng khó được là hắn có lực khống chế cực kỳ tinh chuẩn.

Bút có thể làm đao, nhưng chung quy không phải đao. Bán yêu có thể viết chữ đẹp, đã nói lên hắn có thể khống chế lực lượng đến mức rất nhỏ. Không có gì bất ngờ xảy ra, bán yêu có sẽ tiềm lực trở thành chú thuật sư.

Uraume đánh giá Yoriichi cao không ít, nhưng chỉ có thế còn không đủ để hắn dùng nhiều tâm tư bồi dưỡng bán yêu.

Vì thế, Uraume đổi kiến thức dạy dỗ, Yoriichi thờ ơ tiếp thu. Bất kể là đọc thơ hay tính toán, cưỡi ngựa hay bắn cung, chỉ có Uraume không nghĩ ra được, chứ không có gì Yoriichi không học được.

Uraume: "Ngươi bằng cách nào làm được? Học nhiều thứ như thế mà loại nào học cũng giỏi."

Yoriichi nghi hoặc: "Rất khó sao?"

Uraume: ...

Hắn hiện tại không chỉ xương cốt và dạ dày đau, còn đầu đau.

Nếu không phải phát hiện bán yêu học thơ không hề có chút thành tựu nào, cho hắn chút an ủi cuối cùng, hắn sợ rằng mình sẽ chua đến chết!

Trên cây chanh mọc ra một con cẩu, dưới cây chanh ta ngồi ngước nhìn lên. Từng ngày từng ngày trôi qua, Uraume tuy rằng oán trong lòng, nhưng càng thêm để bụng việc bồi dưỡng Yoriichi. Nói đúng hơn, thứ hắn để ý là bồi dưỡng vật chứa cho Sukuna.

Hắn kiểm tra sức lực của Yoriichi, bán yêu nhỏ tuổi có thể nâng tảng đá lớn trong đình viện.

Hắn kiểm tra năng lực phản ứng của Yoriichi, phát hiện bất kể bước chân nhẹ đến đâu, đối phương luôn có thể phát hiện được hắn ở chỗ nào.

Có đầu óc có thiên phú có lực lượng, tuổi nhỏ đã thế, thành niên rồi càng tuyệt. Trừ bỏ thân phận bán yêu không được quang vinh lắm, điểm nào của Yoriichi cũng chọc đúng trái tim Uraume.

Nếu không trải qua vụ Sesshomaru, có lẽ Uraume sẽ yên tâm thoải mái ở lại nhà Mishima, kiên nhẫn đắp nặn bán yêu thành bộ dáng hắn chờ mong.

Nhưng sau khi bị Sesshomaru đuổi giết, Uraume chỉ cảm thấy làm gì đều phải nắm chặt thời gian, không thể kéo dài. Hắn dừng lại tại thành Inuyama đã hơn một tháng, khí vị phỏng chừng đã sớm truyền ra.

Khuyển yêu tới tìm hắn là chuyện sớm hay muộn, hơn nữa Inuyasha và Sesshomaru lớn lên tương tự, hắn không tin giữa hai tên này không có quan hệ huyết thống.

Cho dù bán yêu không được ưa thích, cũng không tới phiên một chú thuật sư bắt nạt. Nếu như Sesshomaru biết hắn xem bán yêu như vật chứa sống lại chú vật, hậu quả không dám tưởng tượng...

Cho nên phải nhanh...

Hắn không có thời gian kiểm tra xem khả năng chịu độc của bán yêu thế nào, chỉ cần xác định bán yêu có khả năng tu luyện chú lực, hắn liền đút ngón tay của Sukuna cho bán yêu ăn.

Hoặc là không làm, hoặc là làm đến cùng. Uraume ở chung với Yoriichi lâu như vậy, đã sớm thăm dò rõ ràng kỳ suy yếu của bán yêu ở ngày nào.

Trăng non!

Mỗi tháng vào đêm không trăng, bán yêu sẽ mất toàn bộ yêu lực, biến thành nhân loại bình thường, phải chờ đến bình minh ngày tiếp theo mới có thể khôi phục thành bán yêu.

Khoảng thời gian này cũng đủ để hắn thao tác.

"Inuyasha."

"Vâng?"

"Ta hôm nay muốn dạy cho ngươi một vài thứ khác." Uraume cong lưng, nhìn thẳng Yoriichi, "Vận dụng huyết mạch nhân loại của ngươi, tới tu hành chú lực và chú thuật."

Yoriichi gật đầu đồng ý.

Tuy rằng mỗi người trong nhà Mishima đều cảm thấy Uraume rất tốt, nhưng Yoriichi chưa bao giờ đọc ra "nhân tính" trên người Uraume. Ánh mắt Uraume nhìn người ta như ánh mắt quỷ nhìn con người vậy, không hề đem đối phương là sinh vật bình đẳng.

Cũng chưa từng coi hắn là bình đẳng...

Nhưng trừ điểm này ra, với tư cách là tiên sinh, Uraume đáng giá được hắn tôn trọng.

Hắn dạy dỗ tận tâm tận lực.

"Nghe cho kỹ, Inuyasha. Chú lực là một loại lực lượng đến từ thiên phú, cùng loại với yêu lực của yêu quái, linh lực của vu nữ. Nó tồn tại trong thân thể, chú thuật sư trời sinh có thể sử dụng, ngươi cần phải đi theo phương pháp ta dạy để khai quật nó..."

Uraume biết bán yêu nghe hiểu, nên cũng không giảm tốc độ nói. Không thể không nói, nếu không có hai việc là tìm vật chứa cho Sukuna và bị khuyển yêu đuổi giết, Uraume thật ra rất muốn thu Yoriichi làm đệ tử.

Ai không hi vọng mình có thằng đệ tử thiên tài đâu?

Uraume dạy xong, làm mẫu cho Yoriichi một lần. Khi hắn ngưng kết ra một con thỏ băng trong tay, hắn thấy được bán yêu hơi mở to mắt.

Bộ dáng kinh ngạc kia, khiến hắn rất có cảm giác thành tựu!

Học không được phải không! Học không được phải không! Xem ra ngoại trừ viết thơ, ngươi còn không học được...

Yoriichi dùng đôi mắt thông thấu nhớ kỹ phương thức vận hành của năng lượng, sau đó y nguyên y dạng sai sử nó đi trong kinh mạch mình một lần.

Hắn nâng tay, làm năng lượng hội tụ ở đó. Đột ngột, một ngọn lửa cao tầm nửa thước vụt cháy lên, chiếu sáng ngời cả căn phòng nhỏ!

Kỳ thật chú lực và yêu lực cũng không có gì khác nhau, chỉ là đường đi trong kinh lạc không giống nhau mà thôi. Yoriichi nghĩ thế, hứng thú thiếu thiếu.

Hắn giương mắt nhìn về phía Uraume, ngữ khí không chút phập phồng: "Uraume tiên sinh, chỉ thế thôi sao?"

Chỉ thế thôi sao? Chỉ thế thôi sao chỉ thế thôi sao... Vô hạn tuần hoàn!

Uraume: ...

Từ hôm nay trở đi ta ghét chó!

...

Lại là một đêm trăng non.

Mỗi khi đến hôm nay, lớn đến Izayoi bé đến Myoga đều sẽ cực kỳ lo lắng, e sợ Yoriichi xảy ra chuyện gì.

Khi thái dương xuống núi, biến hóa trên người Inuyasha bắt đầu. Đầu tiên là tai chó trên đỉnh đầu biến thành tai người, con ngươi vàng kim biến thành màu đen.

Móng tay ngắn lại phẳng đi, tóc bạc tối lại. Có lẽ do Hơi Thở Mặt Trời ảnh hưởng, trong mái tóc đen của hắn lẫn từng sợi tóc đỏ, khá tương tự với tóc hắn kiếp trước.

Izayoi từng nghi ngờ màu tóc của hắn, nhưng Myoga gia gia nói chuyện này rất bình thường.

Đúng zị, bất kể chuyện gì xảy ra trên người hắn đều được xưng là "bình thường", như thế khá tốt, rốt cuộc hắn không phải người giỏi về giải thích.

Yoriichi chuẩn bị đi ngủ, Uraume lại tìm tới cửa.

Yoriichi: ...

Uraume rất nguy hiểm, ra ngoài cần cẩn thận.

Nhưng mẫu thân là một nữ tử yếu đuối, Chiharu bà bà đã già, bọn thị nữ không biết đánh nhau, Myoga gia gia cọng bùn sức chiến đấu bằng 5. Uraume đứng ngay cửa, ngăn chặn khả năng chạy trốn của họ, bởi vậy, đối phương bảo hắn tới đình viện "nghe giảng bài", hắn hình như không thể không đi.

Izayoi còn đang ôn hòa từ chối: "Xin lỗi, Uraume tiên sinh, Inuyasha đêm nay..."

"Không sao đâu, mẫu thận." Yoriichi khoác áo lông chuột lửa, lưng đeo Ushi, ngoan ngoãn đi hướng Uraume, "Là tiên sinh nên không sao cả, hơn nữa chỉ hoạt động trong đình viện mà thôi."

Uraume cười nói: "Quấy rầy cơ quân, chỉ cần một lát là được."

Ăn cái ngón tay không cần quá nhiều thời gian, không phải chỉ cần một lát sao.

Mắt thấy con trai và Uraume đều nói vậy, Izayoi cũng chỉ đành thuận theo ý họ. Chỉ là, khi con trai đi ra, Izayoi vẫn thường ngó ngó bên ngoài, cực kỳ lo lắng.

Trong đình viện.

Uraume ôm một cái hộp, cười nói: "Inuyasha, tuy nói ngươi rất có thiên phú nắm giữ chú lực, nhưng lượng chú lực chỉ tạo ra được một ngọn lửa nhỏ còn xa xa không đủ."

Yoriichi thành khẩn nói: "Nhưng hôm đó chúng ta đang ở trong nhà, nếu ta thả ra toàn bộ ngọn lửa, nhà Mishima sẽ bị thiêu hủy."

Uraume: ...

Trong không khí tràn ngập vị chua quỷ dị, Uraume ổn định cảm xúc, sắc mặt có chút vặn vẹo: "Cũng tạm được." Hít sâu, "Đêm nay, là bài giảng cuối cùng ta dành cho ngươi."

Hắn mở hộp ra, lấy ra một cái ngón tay.

Nương móng đêm, ngón tay vốn không quá thu hút. Nhưng Yoriichi lại thấy được rất rõ ràng, sắc mặt lạnh lùng.

Xem ra, tiên sinh nhà hắn không muốn làm người...

"Inuyasha, ăn miếng thịt khô này." Uraume nói. "Nó có thể tăng lên vô hạn chú lực của ngươi, làm ngươi biến thành tồn tại cường đại nhất."

"Lại đây, ăn nó."

Uraume nâng cằm Yoriichi lên, nhẹ nhàng nắm khuôn mặt hắn, nửa cưỡng bách ép hắn há mồm.

Đại khái là sợ hắn nhận ra cái gì, Uraume dỗ dành nói: "Há miệng, a ——"

Ánh mắt Yoriichi rất bình tĩnh.

Hắn nắm lấy tay Uraume, hơi hơi há mồm: "Uraume tiên sinh, ngươi ăn đi."

Nhân lúc Uraume chưa kịp chuẩn bị, hắn đẩy tay đối phương về phía sau, vừa lúc ấn ngón tay Sukuna vào khuôn miệng đang mở ra của hắn ta.

"A —— a?" Uraume theo bản năng ngậm lấy ngón tay.

Uraume: ...

Trầm mặc, trầm mặc là đình viện đêm nay.

Rất nhanh, Uraume không có thời gian gây sự, hắn che miệng nhảy lên vài cái liền biến mất khỏi đình viện, không biết là đi đâu.

Yoriichi nhìn theo hắn rời đi, thẳng đến khi khí vị của Uraume biến mất ngoài thành Inuyama, mới trở về phòng.

Izayoi thở phào một hơi: "Muộn thế này, Uraume tiên sinh tìm con làm gì?"

"Đưa con đồ ăn."

"Aiz, thật là!" Izayoi dở khóc dở cười, "Thế tiên sinh đâu? Hình như đi rất gấp."

Myoga nói: "Chắc là vội đi nhà xí?"

Yoriichi lắc đầu không nói.

...

Mấy ngày sau, Uraume vẫn không xuất hiện.

Dần dần, thành Inuyama truyền lưu một lời đồn: Uraume tiên sinh ở nhà Mishima nửa đêm buồn tiểu đi nhà xí, kết quả bị quái đầu ở nhà xí thần ẩn.

Các thị nữ: "Huhuhu, Uraume tiên sinh thật đáng thương!"

Yoriichi: "Ừm."

Tác giả có lời muốn nói:

PS: Uraume: Xuất sư chưa tiệp thân chết trước!

PS: Uraume sinh thời là một người rất có thể diện, tiếc rằng hắn gặp phải hai con cẩu. Chúng một con đánh gãy thanh xuân hắn, một con hủy hoại năm tháng hắn, thẳng đến mấy trăm năm sau, Uraume hồi ức sự việc này, viết cuốn sách 《 Dăm ba chuyện không thể nói giữa ta và cẩu 》, tức khắc trở thành tác giả bán chạy nhất Nhật Bản.

Chương trước

Mục lục

Chương sau

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét