Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2024

KNLMNCKTC - Chương 5

 Giờ Tý canh ba, biến cố tới đột nhiên như vậy.

Một cái đuôi rết khổng lồ từ dưới đất mọc lên, đem phòng đông dùng để thờ phụng yêu đao đập cái nát nhừ. Trong tiếng vang lớn, vật dễ cháy rơi xuống đất, ngọn lửa nháy mắt dấy lên, cục diện nháy mắt không thể vãn hồi.

Tôi tớ thét chói tai, chủ nhà chạy trối chết. Các võ sĩ cầm đao che chở người còn sống, nhân tiện bày trận nghênh chiến, lại phát hiện yêu quái đến cửa có chuẩn bị, bọn họ căn bản không phải đối thủ.

Sát khí của Gyuki có thể kinh sợ yêu quái bên ngoài thành, nhưng không dọa được uy hiếp dưới lòng đất. Quỷ có thể theo giếng nước vào thành, yêu rết tự nhiên cũng có thể.

Chỉ cần một kích đánh bay xương sườn của Gyuki, sát khí tỏa ra sẽ bị kiềm chế trong một thời gian ngắn. Lợi dụng khe hở này, cũng đủ để yêu quái tiến quân thần tốc, hưởng hết máu thịt nhân loại.

50 năm, suốt 50 năm!

Thành Inuyama dưỡng được ba đời, người sống đầy thành, vóc dáng khỏe mạnh thơm ngon, các yêu quái tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội ăn uống no nê này.

"Bắn tên!" Võ sĩ gầm lên giận dữ, hàng trăm mũi tên cùng bắn lên.

Nhưng vũ khí có sắc bén hơn nữa, cũng không qua được lớp da dày của yêu quái; võ sĩ dù không sợ chết, cũng không chịu nổi yêu quái với số lượng quá nhiều.

Thành Inuyama được yêu đao che chở mà yên ổn lâu lắm, nhân loại ỷ lại sát khí thành quen, liền mất đi năng lực ứng phó tình huống khẩn cấp. Trừ bỏ kêu to và chờ chết, còn lại không một hành động có tác dụng...

Đốm lửa cùng mũi tên dừng trên các nóc nhà, ngọn lửa bắt đầu cắn nuốt sinh mệnh.

Giờ phút này, mỗi người ốc còn không mang nổi mình ốc, ai mà nhớ rõ được mẹ con bán yêu ở phòng tây bắc?

"Inuyasha! Đừng rời khỏi bên người ta!"

Izayoi dùng áo lông chuột lửa bao lấy Yoriichi, bế hắn lên chạy ra phía ngoài. Nàng không trước tiên rời khỏi viện, mà quay người tìm đến chỗ ở của Chiharu bà bà trước, muốn mang theo vị lão nhân kia cùng nhau chạy trốn.

Bất hạnh chính là, Chiharu tuổi tác cao, không chịu nổi khói lửa mù mịt. Bà che mũi miệng mình hôn mê trước cửa, gọi thế nào cũng không tỉnh.

"Chiharu, Chiharu bà bà!" Izayoi lớn tiếng kêu gọi.

"Phu nhân Izayoi, mau chạy đi!" Myoga thúc giục, cũng không phải lão máu lạnh nên mặc kệ Chiharu, mà là thật sự không cứu nổi.

Một nữ tử nhu nhược, một bán yêu nho nhỏ và một con yêu bọ chét, bị vây quanh bởi lửa lớn và công kích của yêu quái, nên làm thế nào để cứu ra một người bất tỉnh bây giờ?

"Ngài còn có thiếu gia Inuyasha! Hãy nghĩ cho hắn, nếu không chạy chúng ta liền phải táng thân chỗ này!"

Lại thêm một tiếng nổ vang truyền đến, tiếng kêu thảm thiết càng thêm thê lương. Izayoi mặt trắng bệch đứng dậy, run rẩy bước chân. Đúng lúc này, đứa trẻ trong ngực nàng lên tiếng.

"Mẫu thân, thả con xuống dưới đi." Yoriichi vốn có thể tự thoát khỏi cái ôm của nàng, nhưng e sợ nàng bị thương, cho nên vẫn luôn không động đậy.

Ngữ khí bình tĩnh của hắn phảng phất như có ma lực, trong nháy mắt vuốt phẳng nội tâm hốt hoảng của Izayoi.

"Mẫu thân lưu lại chăm sóc Chiharu bà bà, còn lại giao cho con, được không?"

Izayoi cúi đầu, đối diện đôi mắt vàng của Yoriichi. Giờ khắc này, nàng như xuyên qua hắn nhìn thấy ái nhân đã qua đời, cảm giác an toàn quen thuộc úp lại, cơ hồ khiến nàng rơi lệ.

"Không, Inuyasha, con..."

"Con là bán yêu, mẫu thân." Yoriichi nhẹ nhàng tránh khỏi tay nàng, rơi xuống mặt đất, "Tin tưởng con."

Hắn trước nay khác người.

Nói xong câu này, Yoriichi lùi về sau hai bước, xoay người phóng nhanh về phía có mùi máu nồng nặc nhất.

Myoga bị dọa đến liên tục giậm chân, nếu là trước kia lão đã sớm chạy, nhưng hiện tại —— thiếu gia lão tận mắt nhìn lớn lên muốn đi chịu chết, lão không thể không cản a! Đứa nhỏ tốt như vậy, nếu ngỏm củ tỏi thì lão nên công đạo với lão gia như nào bây giờ?

Lão chỉ có thể tự mổ bụng...

"A!" Xà nhà sụp xuống, Myoga thất thanh kêu thảm thiết.

Lại không ngờ, thiếu gia thường ngày vô thanh vô thức chỉ xoay người vài cái liền tránh khỏi ngọn lửa hừng hực, nhanh chóng di chuyển giữa biển lửa, thân thủ nhanh nhẹn đến hoàn toàn không giống một đứa trẻ.

Yoriichi nghiêng người né tránh mũi tên bị bắn lệch, nháy mắt rơi xuống đất, mũi chân hắn gạt lên chuôi một thanh yêu đao (1).

Yêu đao chịu lực bay lên, Yoriichi cầm lấy nó mà không cần liếc nhìn lấy một cái. Tiếp theo, hắn thẳng tắp lao thẳng đến một con yêu quái gần nhất, điều chỉnh hô hấp, đọc lên động tác mà kiếp trước đã thâm nhập tận cốt tủy ——

【 Hơi Thở Mặt Trời · Thức thứ nhất · Viên Vũ! 】

Yêu đao xoay vòng, xé ra một vòng lửa màu máu. Mũi nhọn cọ qua cổ yêu quái, chém xuống đầu nó đơn giản như chém một miếng đậu hũ.

Khi đó, biểu tình của yêu quái còn dừng ở nụ cười dữ tợn, nhưng rốt cuộc không có một âm thanh nào phát ra.

Thi thể nó đập xuống đất, ba vị võ sĩ được cứu trợ dồn dập thở dốc. Họ đang muốn nhìn xem ai cứu mạng mình, không ngờ tới đập vào mắt lại là một đứa nhỏ ba tuổi (2).

Tóc bạc mắt vàng, tai chó trắng như tuyết, trên trán có yêu văn hình ngọn lửa, đây là... người ở phòng tây bắc... bán, bán yêu?

Khiếp sợ cả nhà họ một trăm năm!

Tên bán yêu được xưng là điềm xấu kia thế nhưng lại là nhân vật tàn nhẫn vậy sao? A! Vóc dáng còn không cao bằng một thanh tachi, mà có thể một đao chém chết đại yêu quái?

Mà khiếp sợ còn hơn cả bọn họ chính là Myoga, lão hoàn toàn mộng bức!

Bán yêu ba tuổi giận chém đầu yêu quái, là lão nhìn nhầm rồi, hay là thế giới điên rồi? Yêu quái liên tiếp chết đi, yêu đao lập tức báo hỏng. Võ sĩ cao lớn ngã xuống, chỉ có bán yêu nho nhỏ hãy còn đang chiến đấu.

"Thiếu gia Inuyasha, ngươi là người sao?"

Yoriichi: "Không phải." Hiện tại hắn là bán yêu.

Được đến câu trả lời khẳng định, Myoga tức khắc an tâm, không phải người là tốt rồi.

Ơ, hình như có chỗ nào không đúng lắm?

...

Sesshomaru tới chậm một bước, lúc hắn rơi xuống đất thành Inuyama đã bắt đầu nổi lửa.

Các yêu quái tràn vào thành cắn nuốt nhân loại, nhân loại trở thành đồ ăn hốt hoảng chạy trốn. Tiếng thét chói tai vang lên không dứt, trong không khí tràn ngập mùi máu thịt bị đốt trọi.

Nhân loại thảm trạng, không ngoài như vậy.

Thấy thế, Sesshomaru chỉ hờ hững nhìn. Cho dù có một con bán yêu có cùng huyết mạch với hắn bị nhốt trong thành, hắn cũng không hề có ý ra tay giúp đỡ.

Trong thế giới của yêu quái, nhỏ yếu chính là nguyên tội.

Nếu bán yêu sống sót, sớm hay muộn sẽ bởi khí vị từ huyết mạch mà lọt vào đuổi giết vô cùng tận. So với hèn mọn sống tạm, không bằng chết non từ khi còn bé.

Nếu ra đời từ biển lửa, vậy chết đi trong biển lửa đi, cũng có thể xem như con bán yêu kia may mắn.

Nghĩ như thế, Sesshomaru bay đến phương hướng nhà Mishima. Nể mặt huyết mạch, hắn không ngại phát chút từ bi, tốn thời gian chính mắt chứng kiến bán yêu tử vong.

Rết trăm chân còn ở làm càn, đám tạp toái tận tình ăn uống. Xương sườn của Gyuki lẻ loi nằm trong đống phế tích, tản ra tà khí.

"Thật là đáng thương." Sesshomaru đánh giá như vậy.

Xương sườn của đại yêu rèn thành đao, ở một khắc thành đao thì cũng chỉ là đao mà thôi. Thân là một cây đao, yêu cầu không phải bị nhân loại cung phụng, mà là được cường giả sử dụng.

Cố tình nhân loại vụng về đến cực điểm, sợ hãi nó, ỷ lại nó, bảo dưỡng nó, lại không chịu cho nó uống máu chính danh. Phủ bụi trần 50 năm có thừa, oán hận từ cây đao đều sắp hình thành nguyền rủa đến nơi rồi...

Nhưng Sesshomaru không có hứng thú với cây đao này, thứ hắn muốn chỉ có Thiết Toái Nha mà thôi.

Không bao lâu, hắn tìm được bán yêu —— ấu tể co người trong áo lông chuột lửa, cuộn thành một đoàn nho nhỏ, được mẫu thân nhân loại gầy yếu của hắn ôm lấy chạy trốn.

Tóc bạc mắt vàng, có yêu văn, chỉ là đôi tai chó kia quá mức buồn cười.

Bán yêu chính là bán yêu, ngay cả tự chạy trốn đều làm không được sao? Không ngờ phải dựa vào lực lượng của nhân loại mới trốn được khỏi biển lửa, đúng là đạp hư huyết mạch tộc Bạch Khuyển.

Nhưng mà, Sesshomaru vừa mới hạ kết luận, vẻ mặt liền tới đột nhiên không kịp phòng ngừa.

Bán yêu tránh khỏi cái ôm của mẫu thân, vài lần nhảy lên liền biết mất trong biển lửa. Vóc người nho nhỏ, thậm chí còn không cao đến đầu gối hắn, lại vọt vào chiến trường huyết tinh, lưu loát giết chết con yêu quái đầu tiên!

Một chiêu rơi đầu, sạch sẽ xinh đẹp.

Động tác không hề ướt át bẩn thỉu, liền Sesshomaru hắn nhìn đến cũng phải khen một câu "không tồi".

Một đao đắc thủ, lưỡi đao xoay tròn. Bán yêu thấp người tránh thoát công kích, ỷ vào vóc dáng nhỏ len lỏi giữa các khe hở, một bên dựa thế bảo tồn thể lực, một bên nhân cơ hội săn giết yêu vật.

Nhìn có vẻ công kích tính không cao, kỳ thật lực sát thương cực lớn. Bán yêu liên tiếp đắc thủ, thật ra khiến hắn có chút kinh ngạc.

"Bán yêu..." Mắt vàng Sesshomaru hơi mở to, ngay sau đó khôi phục như thường. Hàng năm chiến đấu cùng cường giả như Sesshomaru chỉ cần nhìn một lát, liền nhìn ra sở trường và sở đoản của Yoriichi.

Không thể không nói, con bán yêu này rất có thiên phú dùng đao, nhưng hắn ngu ngốc ở chỗ chỉ biết dùng đao.

Liền tính chỉ kế thừa một nửa huyết mạch Bạch Khuyển, cũng nên có chút dã tính đi. Mà hắn thì sao, hàm răng đâu? Móng vuốt đâu? Dã tính của yêu quái đâu?

Bán yêu dùng tập tính của người để chiến đấu, hoàn toàn xem nhẹ lực lượng và bản năng của yêu. Thật là —— quá đạp hư huyết mạch!

Quá đạp hư...

"Thiếu gia Inuyasha, đừng! Đừng tới gần Gyuki!" Là Myoga đang kêu to, "Cho dù thiếu gia là thiên tài, hiện tại ngươi cũng không khống chế được sát khí của Gyuki! Lý trí của ngươi sẽ bị đao cắn nuốt!"

Rết trăm chân đuổi theo không bỏ, Yoriichi chóp mũi giật giật, thẳng tắp hướng về phía Gyuki chạy như bay.

"Chính là, ta không có cây đao nào có thể dùng được." Yoriichi nói.

Không biết vì sao, khi hắn buông tay sở dụng Hơi Thở Mặt Trời, binh khí bình thường không thừa nhận nổi lực lượng của hắn nữa. Hắn giết rất nhiều yêu quái, làm hỏng một cây lại một cây đao, tiếp tục dùng vũ khí thông thường chỉ khiến hắn rơi vào thế bất lợi.

Myoga thật lòng rơi lệ đầy mặt. Lão đột nhiên tỉnh ngộ lại, thiếu gia nói muốn đao là muốn đao thật, cái loại có thể chém yêu quái ấy, chứ không phải món đồ chơi a a!

"Thiếu gia, chúng ta trốn đi! Gyuki là đại yêu, liền tính chỉ còn một cây xương sườn cũng thực..." Mạnh? Ơ?

Yoriichi dừng bên cạnh yêu đao, rất bình thường mà vươn tay, bình thường mà cầm lấy nó. Nháy mắt, sát khí quay cuồng quanh Gyuki hoàn toàn thu liễm, lưỡi đao trắng lạnh phiếm lên màu đỏ tươi.

Bán yêu ba tuổi còn không cao bằng thanh tachi, liền trấn trụ nó, trấn trụ sát khí của Gyuki!

Myoga gần gũi xem hiện trường phát sóng trực tiếp: ...

Sesshomaru đang ở xa xem toàn cảnh trận đánh: ...

Giây tiếp theo, Yoriichi nắm lấy chuôi đao, thở ra một làn khói trắng. Đột nhiên, thân thể hắn trầm xuống rồi nhảy vọt lên không, lưỡi đao xoay tròn chém tới trên người rết trăm chân.

【 Hơi Thở Mặt Trời · Thức thứ chín · Tà Dương Chuyển Thân! 】

Dựng ngược xoay tròn, chém ngang bổ ra. Ngọn lửa màu máu chợt lóe, đầu của rết trăm chân cao cao bay lên, rồi nặng nề đập xuống đất.

Yoriichi đứng trên thân mình rết trăm chân, theo sống lưng nó trượt xuống. Khi hắn đã đứng vững dưới mắt đất, đôi mắt vàng chớp chớp nhìn lưỡi đao, phát hiện nó không hỏng liền an tâm không ít.

"Myoga gia gia." Trong mắt bán yêu tràn ngập ngây thơ, "Gyuki, rất mạnh sao?"

Myoga: ... Những lời này hình như ta đã từng nghe qua đâu đó?

Thiếu gia, ta hoài nghi ngươi đang cười nhạo Myoga ta, nhưng ta không có chứng cứ.

Yoriichi vốn định đi cứu người, không nghĩ tới đúng lúc này, một cổ yêu lực khủng bố phóng lên cao, dày nặng như biển sâu, nhanh chóng bao trùm toàn bộ thành Inuyama.

Các yêu quái im bặt không tiến công, ngay sau đó hoảng không nhìn đường mà chạy. Sau khi Sesshomaru phóng thích yêu lực, trong thành chợt an tĩnh.

Trong ánh lửa, Yoriichi ngẩng đầu lên, thấy nam tử tóc bạc mắt vàng từ trên trời giáng xuống dừng trước mặt hắn.

Đối phương nhàn nhạt nhìn hắn, nói: "Bán yêu." Ngữ khí trần thuật lạnh nhạt.

Yoriichi trả lời: "Yêu quái?" Ngữ khí nghi vấn lạnh nhạt.

Myoga: ... Ta hoài nghi hai ngươi đang mắng nhau nhưng ta không có chứng cứ.

Không, không đúng! Đây không phải trọng điểm —— thiếu gia Inuyasha chạy mau! Đây là anh ruột ngươi đó, loại anh ruột bắt được bán yêu sẽ đem nấu canh luôn đó a a!

Tác giả có lời muốn nói:

PS: Nhiều năm sau ——

Yoriichi: Huynh trưởng đại nhân, ngươi có thể biểu diễn lại cái kia một lần sao?

Sesshomaru: Hửm?

Yoriichi: Bán yêu, ta không có loại đệ đệ như ngươi, ta sẽ tự tay giết chết ngươi.

PS: Yoriichi còn nhỏ, quải còn chưa load xong, xin mọi người cho hắn tí dịch dinh dưỡng (donate) làm Sess-sama mùa xuân gieo một cái đệ đệ, mùa thu thu hoạch một đống quải bức 【 đầu chó.jpg 】

__________

(1) Yêu đao (腰刀): đao dài một mặt đeo ở bên hông (yêu = lưng, eo, hông).


(2) Thực ra bản gốc ở đây ghi "tam đầu thân" (thân mình dài = 3 cái đầu?), theo mình hiểu là chỉ đứa trẻ con còn quá bé, tỉ lệ đầu - thân - chân gần như bằng nhau, nhưng mình không biết dịch sang tiếng Việt thế nào nên đành đổi một chút.

Chương trước

Mục lục

Chương sau

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét