Thứ Hai, 31 tháng 5, 2021

TPTTTCKD - Chương 13

 Bảo vệ đứng lẳng lặng tại cửa nhìn họ đi xa, phía sau là đường viền được tạo bởi vô số pho tượng, gương mặt không biểu tình của chúng ẩn hiện trong đêm tối, giống như những con cá ló ra khỏi mặt nước, dáng vẻ bất động của bảo vệ không con ngươi trong bóng đêm cơ hồ phân không ra có gì khác biệt so với tượng điêu khắc.

TPTTTCKD - Chương 12

 Bạch Liễu biết tại sao tài xế lại dùng 'xinh đẹp' và 'cao đẳng' để hình dung người cá đầu tiên này.

So với bộ hài cốt, những pho tượng người cá điêu khắc tinh tế kia quả thực như đồ lưu niệm giá rẻ.

Mà Bạch Liễu luôn có hảo cảm với những vật phẩm trông đắt đỏ, hắn tiến lên nhìn bài thuyết minh đặt bên cạnh tủ kính.

TPTTTCKD - Chương 11

 Bốn luồng ánh sáng mãnh liệt từ bốn hướng khác nhau soi về phía pho tượng người cá, trong lúc nhất thời TV nhỏ của Bạch Liễu sáng hơn rất nhiều so với những TV bên cạnh, màn ảnh thuần trắng chói mắt, khiến người ta không cách nào nhìn thẳng.

TPTTTCKD - Chương 10

 Ông bảo vệ nói phòng chứa nước Bạch Liễu muốn đến có chút hẻo lánh, đèn điện hỏng vài cái, dặn hắn cẩn thận, bên đó có rất nhiều pho tượng người cá tùy ý chất thành đống, chú ý không nên động vào người pho tượng, lúc bảo vệ nói lời này trên mặt là biểu tình không có ý tốt.

Chủ Nhật, 30 tháng 5, 2021

TPTTTCKD - Chương 9

 Không khí trong xe trở nên trầm mặc, sắc mặt mọi người cũng trở nên kì quái.

Lucy lúng túng ha ha hai tiếng, Andrey cười lạnh, hai người rõ ràng không tin lời tài xế.

Jeff cúi đầu bất động, chỉ có Bạch Liễu thần tình như thường.

TPTTTCKD - Chương 8

 Bạch Liễu từ lúc lên xe đến giờ đã ngửi thấy mùi cá nồng đậm từ hàng ghế trước, hắn vẫn cho rằng mùi từ người Andrey ra, bởi người này sáng nay ăn vô cùng nhiều cá thối, không nghĩ tới hóa ra là từ người tài xế.

Vậy mùi cá hắn ngửi được ngày hôm qua phỏng chừng cũng là từ tài xế, song so với hôm nay thì hoàn toàn không cùng một trình độ, mùi hôi thối trên người tài xế hôm nay dày đặc hơn nhiều.

TPTTTCKD - Chương 7

 Lucy ngồi trên bàn cơm, dáng vẻ đêm qua cũng ngủ không ngon, uể oải ngáp ngủ, tới cạnh người Bạch Liễu dựa vào vai hắn, Jeff cũng ngủ gà ngủ gật, quầng thâm mắt đen sì, da hiện màu xám xanh, hốc mắt lõm xuống, hắn cảm giác con ngươi Andrey hình như co nhỏ lại hơn so với hôm qua, cả người bao trùm cảm giác nóng nảy thần kinh khiến người ta không thoải mái, còn tỏa mùi cá như cá như không.

Thứ Hai, 24 tháng 5, 2021

TPTTTCKD - Chương 6

 Bạch Liễu không hay biết gì về cuộc tranh luận, sự chú ý của hắn rất nhanh bị thứ khác hấp dẫn, hắn thấy Jeff.

Jeff lén lén lút lút núp ở dưới cầu thang, cùng ai đó trò chuyện, nói xong thì quay trở về.

TPTTTCKD - Chương 5

 Bạch Liễu có thể nghe được tiếng vang thanh thúy khi cẩm thạch va vào cửa, mà chốt cửa lúc này bị vặn hai cái, mặc dù chốt đã khóa, dưới lực vặn mạnh mẽ của pho thượng người cá vẫn phát ra tiếng răng rắc như tiếng kim loại yếu ớt gãy lìa, nghe có vẻ rất nhanh sẽ hỏng, sau đó pho tượng người cá bên ngoài đẩy cửa muốn vào, cả cánh cửa đều bắt đầu lắc lư.

Thứ Bảy, 22 tháng 5, 2021

TPTTTCKD - Chương 4

Hệ thống phát ra nhiệm vụ đầu tiên, nhưng điểm chú ý của Bạch Liễu không hề ở nhiệm vụ, hắn nhìn hai chữ "ấp trứng" lâm vào trầm tư.

... Ấp trứng?

Ồ, đám pho tượng kia có thể ấp trứng bọn họ sao?

TPTTTCKD - Chương 3

 Bạch Liễu theo tầm mắt Jeff nhìn sang, pho tượng người cá vẫn rũ mắt như cũ, nhìn mặt nước, không nhúc nhích.

Andrey bị Jeff làm cho sợ hết hồn, hung tợn đánh Jeff một đấm: "Đm! Động chỗ nào! Căn bản không hề chuyển động! Mày còn ở đây giả thần giả quỷ tao xách quần mày ném ra ngoài bây giờ, xem mày còn kêu không!"

TPTTTCKD - Chương 2

 Bạch Liễu ngồi ngủ ở hàng cuối cùng của xe, không gian chen chúc chật hẹp, hắn xoay người còn khó, vừa động đậy liền thấy một sợi dây chuyền rơi trước cổ, quần áo hắn đang mặc giống hệt lúc trước khi vào trò chơi, áo sơ mi trắng quần đen, trang phục thường thấy của dân văn phòng, chỉ có sợi dây chuyền này là mới.

Thứ Sáu, 21 tháng 5, 2021

TPTTTCKD - Chương 1

 Bạch Liễu tỉnh lại, phát hiện mình đang ngồi ở ghế sau một chiếc xe ô tô, không gian bên trong xe nhỏ hẹp, ghế dựa cũ nát bốc thứ mùi như thuốc lá, nước men theo cửa kính xe chảy xuống, có thể mơ hồ thấy bên ngoài mưa phùn rơi tí tách, sắc trời ảm đạm, không biết giờ đang hoàng hôn hay đã tối, lỗ mũi hắn còn quanh quẩn mùi mặn của cá, nhàn nhạt, nhưng vẫn khiến hắn khó chịu.