Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2024

KNLMNCKTC - Chương 6

 Myoga cũng không phải buồn lo vô cớ.

Yêu giới cá lớn nuốt cá bé, là nơi nói chuyện bằng thực lực. Đại bộ phận yêu quái trời sinh tính tình tàn nhẫn, không có tình cảm đồng thời khinh thường tình cảm. Anh em ruột thịt cùng mẹ đẻ ra còn chém giết nhau để tinh luyện huyết mạch của chính mình, huống chi anh em cùng cha khác mẹ.

Tuy nói tộc Bạch Khuyển chưa từng phát sinh những việc như ăn thịt anh em ruột, nhưng không thể không đề phòng.

Rốt cuộc, con trai cả của lão gia —— Sesshomaru, là đại yêu một lời không hợp liền ra tay. Kẻ chắn đường hắn, giết; khiêu khích hắn, giết; khen hắn xinh đẹp, giết.

Nói trắng ra, Sesshomaru toàn thân đều là lôi điểm, tới gần hắn chẳng khác nào nhảy Disco trên bãi mìn, bước nhầm một phát là đương trường qua đời.

Myoga từng thâm chịu tên này hãm hại, chỉ trách lão năm đó tham ăn, ỷ vào Sesshomaru tuổi còn nhỏ mà hút nửa giọt máu của hắn. Sau đó liền không có sau đó, nếu không phải lão gia ra tay ngăn cản, lão đã sớm tèo từ hai trăm năm trước.

Bóng ma tâm lý vô cùng lớn, Myoga bám vành tai Yoriichi điên cuồng ám chỉ: "Thiếu gia Inuyasha, chạy mau!"

Myoga đáng thương không nghĩ tới, thiếu gia nhà lão không những không chạy, còn không sợ chết bắt đầu tám chuyện với Sesshomaru. Muốn mệnh chính là, tên sát thân kia không chỉ không ra tay, còn "tâm tình rất tốt" trả lời.

Một màn này xảy ra trước mắt, rốt cuộc do võ đức chôn vùi hay yêu tính đánh mất?

Myoga choáng váng.

Không nghĩ tới, Yoriichi không phải nghé con mới sinh không sợ cọp, mà là thật sự không sợ Sesshomaru.

Làm một võ sĩ diệt quỷ sống thọ, Yoriichi khi chết đã hơn 50. Hắn giết qua con quỷ hung lệ nhất, đánh qua Quỷ Vương cẩu nhất, còn hành hung huynh trưởng không làm người, cái gì trường hợp chưa thấy qua.

Chẳng sợ Sesshomaru là một đại yêu mạnh hơn Quỷ Vương nhiều, tâm lý hắn không hề có nửa phần nhút nhát. Thậm chí, hắn còn có chút muốn thân cận đối phương...

Đó là một loại cảm giác khó thể hình dung, đến từ bộ dáng tương tự, khí vị quen thuộc cùng lực hấp dẫn sâu trong huyết mạch. Phảng phất như nói cho hắn, đại yêu trước mặt và hắn có liên hệ sâu đậm.

Nháy mắt, Yoriichi dường như hiểu rõ cái gì.

Cha ruột đời này của hắn chết sớm, hai quan hệ huyết thống còn lại ngoài mẫu thân ra, chỉ còn người chưa từng gặp mặt...

"Yêu quái?" Khóe môi Sesshomaru cong lên một độ cong cực nhỏ, bắt đầu trào phúng, "Tạm thời lưu trữ đôi mắt của ngươi."

Nói cách khác, nếu bán yêu đem hắn nhận sai thành nhân loại, đôi mắt này đừng dùng nữa.

Lời đã đến nước này, Sesshomaru vốn tưởng bán yêu sẽ đề phòng, sẽ lùi bước, ai ngờ đối phương thần sắc không đổi, căn bản không hề có động tác gì rời xa hắn.

Khó được, liền Sesshomaru hắn đều cảm thấy bán yêu rất có can đảm. Nhưng hắn không nghĩ tới chính là, "can đảm" hơn còn ở phía sau.

"Xin lỗi." Trong ánh lửa, Yoriichi mặt mày nhu hòa, "Huynh trưởng đại nhân, lần đầu gặp mặt, ta không nhận ra ngươi."

Huynh · trưởng · đại · nhân!

Sesshomaru: ...

Myoga: Chạy mau a, xin ngươi đấy thiếu gia! Đây là cụm từ hổ báo chi vậy, ngươi sẽ bị giết chết đó!

Yoriichi là người hiểu chuyện thủ lễ, đặc biệt cực kỳ kính trọng huynh trưởng.

Hắn từng cứu anh ruột mình Tsugikuni Michikatsu khỏi tay quỷ dữ. Lúc ấy, việc thứ nhất hắn làm chính là quỳ một gối trước mặt huynh trưởng, cúi đầu xin lỗi: "Thực xin lỗi, huynh trưởng, là ta đến chậm."

Chính như hiện tại, phát hiện Sesshomaru là huynh trưởng sau, vẻ lạnh nhạt của Yoriichi dần dần tan rã.

Nhưng Sesshomaru không phải người a, thái độ của hắn cực kỳ ác liệt: "Kẻ hèn bán yêu, cũng dám gọi xằng ta là huynh trưởng?"

"Nghe rõ, bán yêu, ta không có loại đệ đệ như ngươi."

Yoriichi: ...

Không biết vì sao, Yoriichi nhớ tới Michikatsu hóa quỷ. Huynh trưởng hắn oán hắn, tình nguyện trở thành quỷ đối lập với hắn, cũng không muốn làm anh hắn.

Giờ khắc này, hình tượng Sesshomaru dường như hợp thành một với Michikatsu.

Yoriichi không nói, chỉ cúi đầu. Đại để là bị câu vừa rồi làm tổn thương, tay nắm đao của hắn rũ xuống, ngay cả tai chó trên đỉnh đầu cũng héo héo.

Biểu hiện cực kỳ ngay thẳng, tủi thân thật sự!

Sesshomaru: ...

Myoga: Thiếu gia Sesshomaru, tuy rằng ta không phải người, nhưng kẻ bắt nạt trẻ con là ngươi thì thật sự cẩu.

Bầu không khí trở nên cực kỳ lúng túng, thẳng đến nhân loại còn sống giơ cung nắm đao, vừa kinh vừa sợ vây quanh bọn họ, hết thảy mới khôi phục bình thường.

Người nhà Mishima biến mất nãy giờ lại xuất hiện, như là đã quên ai vừa cứu vớt họ trong lúc nguy nan, hung thần ác sát nhìn chằm chằm Yoriichi, yêu cầu hắn trả lại yêu đao.

"Nhân loại đê tiện." Sesshomaru ngước mắt.

Chỉ một cái liếc nhìn, liền khiến đối phương sợ hãi ngã ngồi trên mặt đất.

Hắn nhìn tên quyền quý nhân loại kia làm trò hề, lãnh đạm nói: "Bán yêu, so với bọn chúng, ngươi cuối cùng còn có chút giá trị bị giết." Đôi tay hợp lại để trong tay áo, "Sesshomaru ta không ngại chờ một đoạn thời gian nữa rồi giết ngươi."

Nhìn Yoriichi chiến đấu, Sesshomaru hiểu được tính dẻo dai của hắn. Có thể nói, chỉ cần có thể sống đến thành niên, bán yêu rất có khả năng sẽ trở thành cường giả.

Cho nên, so với giết ngay bây giờ, còn không bằng chờ nó lớn lên rồi ra tay. Sesshomaru hắn luôn theo đuổi được cùng cường giả đối chiến, gần trăm năm thôi, hắn hoàn toàn chờ nổi.

Nhưng tiền đề là —— bán yêu không bị tạp toái xử lý.

Sesshomaru: "Lưu lại, ngươi sẽ chết ở chỗ này!"

Chờ hắn vừa đi, đao kiếm của nhân loại sẽ bổ về phía con bán yêu này.

Lần này thành Inuyama bị yêu quái vây công, nhân loại vô năng tuyệt sẽ không nhận ra sai lầm của mình, chỉ biết đẩy thù hận lên đầu một người họ cho rằng là đầu sỏ gây tội, khiến đối phương trở thành vật hi sinh cho hả giận.

Thực không khéo, trong thành này không còn ai thích hợp làm kẻ chịu tội thay hơn bán yêu.

Lời dừng ở đây, Myoga lập tức hiểu được lợi và hại trong đó. Lão đổ mồ hôi lạnh toàn thân, vội nói: "Thiếu gia Inuyasha, chúng ta không thể lưu lại thành Inuyama, lưu lại ngươi sẽ bị nhân loại giết chết."

Yoriichi không nói gì, chỉ hướng ánh mắt về phía phòng tây bắc.

Lời đã nói rõ, Sesshomaru lướt qua người hắn: "Chính ngươi lựa chọn."

Nói, hắn đi thẳng ra ngoài thành.

Không có võ sĩ nào dám cản hắn, mà tránh ra để lại một con đường. Sesshomaru cho rằng bán yêu nghe hiểu lợi và hại, nào biết phía sau thật lâu không hề truyền đến tiếng bước chân.

Gió chỉ truyền đến một câu ——

"Xin lỗi, huynh trưởng."

Sesshomaru lạnh mặt, dứt khoát hóa thành một vệt ánh sáng trắng đi xa, thực mau biến mất không thấy.

Y như Sesshomaru đoán trước, sau khi hắn rời khỏi, nhân loại động tác nhất trí nhắm mũi tên ngay phía Yoriichi.

"Xong rồi xong rồi! Thiếu gia Inuyasha, vừa rồi ngươi nên đi theo Sesshomaru." Myoga vội muốn chết, "Nhiều tên như vậy, làm sao bây giờ làm sao bây giờ?"

"Ta đi rồi, mẫu thân phải làm sao đây?" Yoriichi bình tĩnh nói, "Myoga gia gia, ta chỉ có một mẫu thân."

Myoga: "Phu nhân Izayoi tốt xấu gì cũng là một vị cơ quân, bọn họ sẽ không biết nàng. Thiếu gia Inuyasha, ngươi là bán yêu! Bán yêu! Ngươi làm cách nào bảo toàn chính mình?"

Yoriichi nắm đao, quét mắt nhìn đám võ sĩ một vòng, nhấc chân đi hướng võ sĩ được chính mình cứu nọ.

Tất cả mũi tên di động theo hắn, lại không có ai có gan nói một câu "Bắn tên". Dư uy chém giết rết trăm chân của bán yêu vẫn còn, bọn họ không dám xem nhẹ nửa phần.

"Ta có thể dạy các ngươi phương pháp hô hấp."

Các võ sĩ ngây người.

Yoriichi nói: "Một loại phương pháp hô hấp có thể giúp các ngươi mạnh mẽ như yêu quái vậy."

Thật lâu sau, các mũi tên nhắm vào hắn buông xuống.

...

Sau nửa tháng, thành Inuyama từng trải tai nạn bắt đầu tiến vào giai đoạn tu dưỡng.

Lão gia chủ nhà Mishima cường chống cơ thể bệnh tật gặp Yoriichi, lúc sau, lão quyết đoán tiễn đi con trai cả ngu ngốc và các gia thần vô dụng liên quan, bỏ ngoài tai những lời phản đối, phó thác nhà Mishima cho con gái.

Không bao lâu, lão gia chủ buông tay khỏi nhân gian, mà đãi ngộ của phòng tây bắc không chỉ không hạ thấp, ngược lại càng ngày càng tốt.

Ngoài Chiharu bà bà ra, phòng tây bắc có thêm vài thị nữ. Sau khi chi phí ăn mặc không còn thiếu thốn, khí sắc Izayoi rõ ràng hồng nhuận thêm không ít.

Đến giờ nàng rốt cuộc xác định, con trai nàng từ khi sinh ra đã khác biệt, là thiên tài hiếm có trên thế gian. Nàng nên tin cậy hắn, buông tay để hắn làm ra quyết định, chứ không phải coi hắn là một đứa trẻ hoàn toàn không biết gì cả.

Chẳng qua, một đứa nhỏ ba tuổi... có phải quá thành thục rồi không?

"Thiếu gia Inuyasha, vì sao ngươi muốn dạy phương pháp hô hấp cho đám võ sĩ kia?" Myoga không hiểu tâm lý của trẻ nhỏ, "Ngươi cứu bọn họ, bọn họ muốn giết ngươi, trong lòng ngươi không có oán hận sao?"

Yoriichi lắc đầu.

"Kiếm sĩ biết phương pháp hô hấp càng nhiều càng tốt." Ánh mắt Yoriichi thực ôn nhu, như ánh sáng mặt trời lúc bình minh, "Như vậy, nếu lại có yêu quái tới tấn công thành, bọn họ có thể cứu càng nhiều người."

Giống Chiharu bà bà, hay gia đình Sumiyoshi, không nên chết vào tai bay vạ gió.

Đây là ước muốn ban đầu của hắn khi trở thành một kiếm sĩ diệt quỷ.

Duy nguyện người sau này, không ai phải trải qua bi kịch như hắn. Bọn họ hẳn nên bình an trôi chảy mà tồn tại, có được cuộc đời bình thường mà hạnh phúc.

"... Thiếu gia Inuyasha, có đôi khi thiện lương không phải chuyện tốt." Myoga thở dài, "Phương pháp hô hấp có thể khiến con người ta đạt được năng lực ganh đua cao thấp với yêu quái trong khoảng thời gian ngắn, nhưng nếu bị ác ôn học được thì làm sao bây giờ?"

Yoriichi: "Myoga gia gia, ta tin tưởng gia chủ nhà Mishima."

Vị gia chủ tân nhiệm của nhà Mishima thực thông tuệ, nàng biết được cách sử dụng phương pháp hô hấp xong liền bắt đầu sàng chọn người, trừ bỏ võ sĩ đáng tin, nàng không cho những người lung tung rối loạn tới chỗ hắn.

Đặc biệt là, sau khi hắn cho nàng biết về sự tồn tại của quỷ, đối phương không chỉ không nghi ngờ lời nói của một đứa trẻ, ngược lại tích cực cho người tìm kiếm tung tích của Xích Hồng Thiết Sa.

Gia chủ nhà Mishima nói: "Thành Inuyama không thể bại trong tay ta. Ta tin ngươi, hi vọng ngươi cũng tin ta."

"Inuyasha, ta đã thả tin tức ra, thật sự sẽ có 'Đoàn Diệt Quỷ' tìm tới cửa sao?"

Yoriichi gật đầu.

Căn cứ vào ký ức kiếp trước, Quỷ Vương Kibutsuji Muzan sinh ra vào thời Heian, đến lúc hắn sinh ra gã đã sống tạm hơn 500 năm.

Quỷ Vương sống bao lâu, Đoàn Diệt Quỷ tồn tại bấy lâu. Bất kể trên đường có bị quỷ phá hủy bao nhiêu lần, đều sẽ không ngừng kiên trì tiếp tục đối kháng. Cho nên, chỉ cần thành Inuyama có ý đồ giết quỷ, Đoàn Diệt Quỷ tìm đến thành Inuyama chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Kiếp trước hắn thân là nhân loại còn có thể chém Muzan thành mảnh nhỏ, một đời này hắn chắc chắn có thể hoàn thành thiên mệnh.

"Myoga gia gia, ta sẽ có Nhật Luân Đao."

Myoga: ...

Chỉ có vào lúc này, lão mới cảm thấy thiếu gia nhà mình giống một đứa trẻ. Sẽ nhớ mãi không quên thứ đồ mình không có được, sẽ lộ ra ánh mắt chờ mong như đang nói "muốn muốn", thật sự đáng yêu hơn ngày thường rất nhiều.

"Thiếu gia, Nhật Luân Đao rốt cuộc có ích lợi gì?" Myoga rất tò mò.

Yoriichi: "Đó là loại đao chuyên dùng để chém quỷ."

Myoga càng thấy kỳ lạ: "Thiếu gia, ngươi làm sao biết được đó là loại đao chuyên chém quỷ?" Không nghĩ ra, đứa nhỏ này rốt cuộc lấy thông tin từ đâu chứ.

Yoriichi trầm mặc hồi lâu, lỗ tai rũ xuống.

Hắn không biết nói dối, không biết nên giải thích chuyện cũ năm xưa như thế nào.

Myoga: ...

Khi tai chó của thằng nhỏ gục xuống, nội tâm lão liền tràn ngập cảm giác có tội! Thật là, đứa nhỏ nào trưởng thành sớm mà không có một hai bí mật đâu, làm ngươi lắm mồm làm ngươi lắm mồm!

"Điểm này không kỳ quái!" Myoga nói, "Thiếu gia Inuyasha chính là thiên tài!"

Làm một gia gia đủ tư cách, nhất định phải học được tự mình tẩy não.

Yoriichi: ...

Tác giả có lời muốn nói:

PS:

Sesshomaru: Kẻ hèn bán yêu, cũng dám nhận xằng ta là huynh trưởng?

Yoriichi rủ tai chó tủi thân.

Myoga: Tiếng người đấy à, mau an ủi.

Sesshomaru: ... Ngươi còn tính có giá trị bị giết. 【 an ủi kiểu cẩu.jpg 】

Yoriichi: ...

Myoga: ...

Chương trước

Mục lục

Chương sau

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét