Thứ Ba, 22 tháng 6, 2021

TPTTTCKD - Chương 57

 Mục Tứ Thành ngẩn ra, sắc mặt chợt trầm xuống: "Anh nói trang này gồm hai quái vật?!"

Bạch Liễu gật đầu, tiếp tục phân tích: "Anh em trộm cướp, nếu em trai thuộc kiểu cao to rắn chắc đầu óc ngu xuẩn, anh trai mà do tôi thiết kế, hẳn sẽ vóc người nhỏ gầy kĩ năng trộm cắp cao, tốc độ di động cực nhanh, đợi người chơi thu thập được một số lượng mảnh gương vỡ nhất định thì kích hoạt, ăn trộm gương của người chơi, từ đó tăng độ khó cho phó bản."

"Nhưng người kia là Đỗ Tam Anh, thật sự trộm nổi đồ sao?" Mục Tứ Thành giữ thái độ hoài nghi, "Khi người này may mắn 100, trước nay không ai có thể lấy được đồ trên người cậu ta."

Bạch Liễu nhàn nhạt: "Cậu ấy phải luôn duy trì may mắn 100 mới được."

"Tôi lợi dụng giá trị may mắn của Đỗ Tam Anh quá mức, cầm chân tên cướp em 6 trạm, tôi cảm thấy tại thời khắc mấu chốt thế này, vì giữ cân bằng hệ thống sẽ hạ thấp giá trị may mắn của Đỗ Tam Anh."

Mục Tứ Thành ngẩn ra, cậu nhớ tới tại phần sau của 《 Thị trấn Siren 》, hệ thống xét thấy Bạch Liễu phá vỡ tính cân bằng của trò chơi, vì hạn chế Bạch Liễu liền cưỡng ép hạ chỉ số thuộc tính của hắn, đồng thời tăng chỉ số quái vật...

Đỗ Tam Anh không phải may mắn 100 nữa... Mục Tứ Thành có chút hoảng hốt nhìn Đỗ Tam Anh đang vụng về trèo lên xe điện đụng, chuẩn bị giúp họ dẫn tên cướp em đi, sống lưng từng đợt phát lạnh.

Đỗ Tam Anh trừ may mắn ra, tổng thuộc tính chỉ đạt cấp C, năng lực chịu đựng công kích của quái vật không khác Bạch Liễu là bao, nếu không phải may mắn 100, Đỗ Tam Anh sẽ chết.

"Nếu cưỡng ép bắt Đỗ Tam Anh cầm chân thì cũng có thể làm được." Bạch Liễu nói tiếp, "Nhưng dù giá trị may mắn của cậu ấy chỉ giảm từ 100 xuống 99, 100 lần tên cướp em công kích té ngã 99 lần, chỉ cần một lần còn lại chộp được Đỗ Tam Anh ——"

Mục Tứ Thành nhìn chằm chằm Bạch Liễu.

Ánh mắt Bạch Liễu không hề gợn sóng: "—— Cậu ấy sẽ chết, nhưng cho dù vậy, Đỗ Tam Anh cũng phải làm nhiệm vụ giữ chân anh em trộm cướp, bởi người khác thanh máu đều chỉ còn 30 trở xuống, tên cướp em đối với chúng ta phải nói một quyền một đứa, Đỗ Tam Anh không dẫn nó đi, chúng ta căn bản không thể thu thập mảnh vỡ trên người hành khách."

Cửa toa tàu kẹt mấy lần mới mở ra, hành khách toàn bộ tràn vào.

Những người khác dựa theo sự sắp xếp của Bạch Liễu trộm mảnh vỡ trên người hành khách, Đỗ Tam Anh lần nữa khởi động chiếc xe điện đụng sắp phế của mình, chuẩn bị dẫn tên cướp em chạy, kết quả tất cả mọi người đều thấy ngực tên cướp em nhúc nhích hai cái.

Tên cướp em phát ra tiếng cười khì khì từ trong đầu, lồng ngực chợt thò ra một đôi tay đen nhánh, móng tay sắc nhọn đánh về phía Đỗ Tam Anh, Đỗ Tam Anh vừa vặn ngồi xuống may mắn tránh thoát một kiếp, nhưng mà ——

—— Đỗ Tam Anh ngốc ngốc sờ mặt mình, mặt cậu bị rạch ra một vết thương, hơi chảy ra chút máu.

Cậu bị thương.

Đây là lần đầu tiên cậu bị thương trong phó bản.

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Đỗ Tam Anh bị tên cướp anh công kích, giá trị sinh mạng -2, giá trị tinh thần -2 】

【 Hệ thống nhắc nhở (đối với tất cả người chơi): bởi hiện tại người chơi toàn bộ sống sót, không một người chết, vì giữ vững tính cân bằng của trò chơi, bắt đầu từ bây giờ hạ thấp giá trị may mắn của người chơi Đỗ Tam Anh, giá trị may mắn của người chơi Đỗ Tam Anh sẽ từng bước giảm xuống, mời các người chơi buông tha việc dựa vào người chơi Đỗ Tam Anh, bằng thực lực của mình qua cửa 】

【 Giá trị may mắn hiện tại của người chơi Đỗ Tam Anh: 98 】

Lồng ngực to lớn của tên cướp em bị xé rách từ bên trong, hai gò má nứt ra từ chính giữa, bộ não đen sì mọc ra đôi mắt, cái môi bên dưới đôi mắt như được dùng sơn sơn lên, con ngươi màu trắng chuyển động trong hốc mắt, nhìn khắp nơi, lợi của nó dường như đã bị cháy sạch, để lộ hoàn toàn cái răng trắng hếu, nhìn giống như đang đắc ý cười lớn.

Hai chân nó câu ở xương sườn lộ hẳn ra ngoài do cháy, hai cánh tay chỉ còn xương đen, khô héo như than, nhưng dài nhọn linh hoạt không tưởng, mười ngón tay như chân con nhện nhanh chóng cử động, nó thật nhanh thò tay xẹt qua đầu Đỗ Tam Anh một cái, tốc độ nhanh đến mắt thường cơ hồ không thể nhận ra.

Đỗ Tam Anh mặc dù may mắn ngửa về sau tránh thoát, nhưng một lần nữa bị thương.

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Đỗ Tam Anh bị tên cướp anh công kích, giá trị sinh mạng -2, giá trị tinh thần -2, giá trị may mắn tiếp tục giảm nhằm giữ tính cân bằng, may mắn -2 】

【 Sách Quái Vật tập 《 Trạm cuối bốc lửa 》 đổi mới —— Anh em trộm cướp (2/3) 】

【 Tên quái vật: Tên cướp anh 】

【 Đặc điểm: tốc độ di động cực nhanh (tốc độ 3400, ngọn lửa có hiệu quả tăng phúc), giỏi ăn trộm 】

【 Nhược điểm: ??? (cần thăm dò) 】

【 Phương thức tấn công: bắt cào, ăn trộm 】

Đỗ Tam Anh cắn răng không để ý đến vết máu chảy trên mặt nữa, cậu xoay người ngồi lên xe chạy đi theo lời Bạch Liễu, coi như giờ giá trị may mắn của cậu không còn là 100, nhưng may mắn 96 cũng đủ cầm chân anh em trộm cướp một thời gian, mặc dù một khi cậu xui xẻo, Đỗ Tam Anh may mắn mất hiệu lực sẽ phải một mình đối mặt với hai anh em trộm cướp thực lực mạnh mẽ, rất có thể sẽ... chết.

Nhưng giờ Đỗ Tam Anh trong lòng vô cùng rõ ràng ——

—— trừ người duy nhất giá trị sinh mạng gần như đầy là cậu, căn bản không ai có thể chịu đựng dù chỉ một kích của anh em trộm cướp.

Không người nào có thể giúp cậu, may mắn đẩy cậu đến vị trí này, vậy cậu phải gánh vác trách nhiệm với tất cả mọi người, coi như không may mắn nữa, Đỗ Tam Anh cũng không thể lâm trậm bỏ trốn, trơ mắt nhìn Bạch Liễu và Mục Tứ Thành chịu chết.

Đỗ Tam Anh mặt đầy khổ não giẫm ga xe điện đụng, rõ ràng là nhiệm vụ đi chịu chết, song lúc bắt đầu làm, tâm tình cậu không hề bi thương, mà trở nên rất... kì lạ.

Cậu luôn luôn bị tất cả mọi người chán ghét chê bai là người chơi nhặt lậu (edit: nhặt đồ người khác đánh rơi), lần đầu tiên gánh vác nhiệm vụ quan trọng như dẫn quái, hơn nữa từ lúc bắt đầu giao nhiệm vụ cho cậu, Bạch Liễu chưa từng nghi ngờ qua cậu có thể không hoàn thành.

Mặc dù Đỗ Tam Anh hết sức vụng về, bị người ta nói là bình hoa.

Cảm giác được Bạch Liễu toàn tâm toàn ý tín nhiệm giao phó phía sau vô cùng kì lạ, Đỗ Tam Anh ban đầu dù rất không tình nguyện, nhưng sau đó cậu bỗng sinh ra cảm giác tín nhiệm và phục tùng rất không hiểu được với Bạch Liễu.

Cậu có một trực giác —— coi như may mắn chỉ còn 0, Bạch Liễu cũng sẽ có biện pháp, sẽ không dễ dàng mặc kệ mình tử vong, bởi hắn từng nói hắn sẽ không để Đỗ Tam Anh chết, giống như từng nói với Mục Tứ Thành vậy.

Đỗ Tam Anh luôn luôn tin tưởng trực giác.

Đỗ Tam Anh bị tên cướp em đuổi sau lưng không tha đập đuôi xe, mặc dù đầu xe bị hất lên, Đỗ Tam Anh may mắn không bị quăng ra ngoài, nhưng tên cướp anh phối hợp đánh lén khiến cậu lần nữa bị thương, lửa từ nắm đấm của tên cướp em tràn lên nóng đỏ đuôi mắt cậu, Đỗ Tam Anh cắn chặt răng, lau đi vết máu vừa hộc ra sau cú đánh của tên cướp em.

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Đỗ Tam Anh bị anh em trộm cướp công kích, giá trị sinh mạng -20, giá trị tinh thần -20 】

"Đỗ Tam Anh, cậu ổn định, giữ vững anh em trộm cướp đến khi bên này thu thập đủ mảnh vỡ là được, có thể kiên trì chứ?" Chú ý tới tình trạng bên này, Bạch Liễu cất cao giọng hỏi.

Đỗ Tam Anh ho khan hai tiếng, sắc mặt trầm tĩnh, hai tay nắm chặt vô lăng, một chân đạp ga lên lớn nhất, cực kỳ lớn tiếng trả lời Bạch Liễu: "Tôi tận lực!!"

Bạch Liễu cười: "Vậy phía sau giao cho cậu nhé, Đỗ Tam Anh."

Mục Tứ Thành một bên giúp mọi người thu thập mảnh gương vỡ, một bên có chút nóng nảy nhìn Bạch Liễu vẫn khí định thần nhàn: "Tổng thuộc tính của Đỗ Tam Anh chỉ có C, ưu điểm duy nhất của cậu ta là may mắn 100, nhưng giờ may mắn của cậu ta không phải 100 nữa, anh thật sự để cậu ta cầm chân anh em trộm cướp đấy à? Anh cảm thấy cậu ta chống đỡ nổi sao? Nếu bên cậu ta mà rớt dây xích thì bên này rất khó thủ!"

Bạch Liễu rất thành thực nói: "Tôi không hề chắc chắn cậu ấy có thể chống đỡ được."

"Nhưng cậu ấy đã đồng ý với tôi, vậy tôi trước giả thiết cậu ấy có thể làm được." Bạch Liễu rất bình tĩnh nói: "Giống kế hoạch ban đầu với cậu vậy, cậu nói cậu không xác định mình có thể giữ vững tỉnh táo dưới tình huống giá trị tinh thần chỉ có 10, vậy tôi trước giả thiết cậu vẫn giữ được."

Mục Tứ Thành dừng một chút: "Nếu Đỗ Tam Anh không chống đỡ nổi thì sao?"

Bạch Liễu giọng bình tĩnh: "Vậy còn cậu và tôi."

————————

Đỗ Tam Anh gục trên tay lái, đầu choáng mắt hoa phun ra một búng máu, cậu vừa bị mất may mắn, vừa phải bảo vệ mảnh gương vỡ khỏi sự quấy nhiễu của tên cướp anh, Đỗ Tam Anh không thể không cứng rắn chịu vài đòn của tên cướp em, mặc dù Đỗ Tam Anh có đạo cụ hứng đỡ một chút, nhưng tổn thương trên người cậu vẫn cực kỳ lớn.

Thanh máu và giá trị tinh thần của cậu đang từng chút một giảm khỏi khu vực an toàn.

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Đỗ Tam Anh bị anh em trộm cướp công kính, giá trị sinh mạng -20, giá trị tinh thần -20 】

Đỗ Tam Anh ngửa đầu uống một lọ thuốc tẩy trắng tinh thần, hồi phục giá trị tinh thần, cậu vẫn có chút choáng váng, giá trị tinh thần đại biểu độ ổn định của thế giới tinh thần, nhưng cảm giác mỏi mệt do thể lực và tinh thần hạ thấp thì không thể dùng thuốc để khôi phục, các loại tiêu hao khiến Đỗ Tam Anh đã sắp đến cực hạn.

Đôi anh em trộm cướp thật sự rất khó dây dưa!

Tên cướp em mặc dù lực công kích mạnh, nhưng tốc độ di động tương đối chậm, Đỗ Tam Anh có thể dựa vào tăng tốc tạm thời bỏ xa nó, nhưng tốc độ của tên cướp anh lại hơn 3000!

Đỗ Tam Anh dùng tất cả các loại đạo cụ rồi mà không có cách nào kéo dài khoảng cách!

Hai con quái vật này còn biết phối hợp!

Tên cướp anh cười khì khì, được tên cướp em dùng hai tay ném, bang một tiếng rơi lên xe Đỗ Tam Anh, giơ móng vuốt đen nhánh muốn trộm mảnh gương vỡ trên người cậu, Đỗ Tam Anh cắn chặt răng điên cuồng đánh lái, lắc đầu xe hòng hất tên cướp anh xuống, cái xe điện đụng bị cậu quay không khác gì yoyo, Đỗ Tam Anh say sắp nôn, mà tên cướp anh vẫn không rơi, Đỗ Tam Anh không có cách nào, không thể không sử dụng một đạo cụ lên tên cướp anh.

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Đỗ Tam Anh sử dụng đạo cụ 【 ô dù nắng trong 】 đánh tên cướp anh 】

Một cái ô nửa trong suốt đột nhiên mở bung ra trên đầu Đỗ Tam Anh, phát ra ánh sáng chói mắt, tên cướp anh rít một tiếng, lui về sau nhảy khỏi xe, hai móng cào về phía ô dù.

【 Hệ thống nhắc nhở: 【 ô dù nắng trong 】 bị tên cướp anh cào hỏng, đã không thể sử dụng 】

"Shit!" Cho dù là Đỗ Tam Anh đạo cụ chất đống cũng phải đau lòng chửi mấy tiếng thô tục.

Cậu đã bị hỏng bảy tám cái đạo cụ phòng ngự, tất cả đều bị tên cướp anh cào hỏng, nhưng vấn đề là cậu đã sắp không còn đạo cụ phòng ngự nữa rồi, Đỗ Tam Anh nhìn lướt qua Túi hệ thống, đạo cụ còn trong Túi chỉ chịu được nhiều nhất hai lần tấn công của tên cướp anh.

Nhưng hai lần... Đỗ Tam Anh sắc mặt đen sì, thời gian căn bản không đủ!!

Cậu đang suy nghĩ, tên cướp anh lại được tên cướp em vươn tay hất một cái, cả người như con dơi rơi xuống đầu xe Đỗ Tam Anh, hai tay nó thật nhanh di chuyển trên người Đỗ Tam Anh, giống một tên chuyên móc túi kĩ thuật thông thạo, Đỗ Tam Anh luống cuống tay chân tránh, ban đầu cậu đeo mảnh gương vỡ trên cổ, sau đó phát hiện vị trí này quá nguy hiểm, nên đổi một vị trí ——

—— Đỗ Tam Anh cảm thấy đặt trong đáy quần, trừ lúc ngồi hơi ê mông ra, đơn giản là chỗ an toàn nhất trên toàn người cậu.

Tên cướp anh chần chờ một chút, con ngươi nghi ngờ đảo khắp người Đỗ Tam Anh, tựa hồ vì mình không phát hiện mảnh gương vỡ mà cảm thấy không đúng, nó vòng đi vòng lại mấy vòng, khì khì khì cười mấy tiếng, giống như đang chất vấn Đỗ Tam Anh mày giấu gương ở đâu rồi, mau lấy ra.

Đỗ Tam Anh cứng rắn đối mặt với nó: "Mày không tìm thấy đâu, buông tha tao đi."

Tên cướp anh bị chọc giận, nó lớn tiếng kêu đứng lên, quỷ dị đối mặt với Đỗ Tam Anh một hồi, Đỗ Tam Anh bằng một cách khó hiểu nào đó đọc ra ghét bỏ lẫn sụp đổ trong mắt nó, tên cướp anh hai hàm răng nghiến chặt, như vừa hạ quyết tâm rất lớn, nó run rẩy móc xuống dưới Đỗ Tam Anh.

Động tác này, còn có một kiểu gọi rất Trung Hoa, tên là —— con khỉ trộm đào.

Bạch Liễu bên này đang kết thúc, đột nhiên nghe được Đỗ Tam Anh kêu gào thảm thiết —— "A a a a a a a a a a a a a a —— buông beep tao ra! Đồ lưu manh!!! Đừng kéo!! Đừng có mà kéo beep beep beep tao!!"

Mục Tứ Thành và những người còn lại quỷ dị trầm mặc một hồi.

"Con bà nó!!! Đi ra!!!" Đỗ Tam Anh vừa kéo quần vừa rống to, cậu chưa từng thấy qua con quái vật nào không có giới hạn cuối như thế, "Mày không ngại bẩn à! Bỏ tay ra khỏi quần tao ngay! Mày là biến thái trên tàu điện ngầm hả!!!"

Tên cướp anh hàm răng nghiến nghiến, cổ tay thon dài thò vào quần Đỗ Tam Anh, trên mặt bởi dùng sức mà rơi xuống thịt vụn, khóe miệng dữ tợn cong lên, điên cuồng chít chít chít kêu thê lương, tựa hồ cũng đang mắng Đỗ Tam Anh không biết liêm sỉ, không ngờ lại giấu gương vỡ ở dưới mông!

Mắt thấy hai người đang lôi kéo, tên cướp em phía sau sải bước đuổi tới, mà cánh tay dài ngoằng của tên cướp anh cũng đã mò tới mảnh gương vỡ Đỗ Tam Anh giấu trong quần, Đỗ Tam Anh không khỏi thấp giọng chửi thề một tiếng, bị buộc bất đắc dĩ lại dùng một đạo cụ nữa.

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Đỗ Tam Anh sử dụng 【 chú hề lò xo 】 với tên cướp anh 】

Tên cướp anh chợt bị một chú hề nhô ra từ đầu xe bắn ra ngoài, dưới chân chú hề gắn hai cái lò xo, lắc trái lắc phải, chú hề ha ha cười to, đứng chắn trước mặt Đỗ Tam Anh giống cái bao cát, giúp cậu chống được mấy lần công kích của tên cướp anh mà không vỡ.

Còn không chờ Đỗ Tam Anh kịp thở phào, tên cướp em sau lưng đuổi tới rống giận giơ quả đấm lên, toàn thân bốc cháy kịch liệt, gió nóng tức khắc rót đầy toa tàu, kính khắp toa tức khắc vỡ vụn, tên cướp em ngửa đầu thét dài, ba bước gom thành hai mà chạy, nhắm ngay Đỗ Tam Anh đang bị tên cướp anh bao vây mà nện xuống.

Hai skill cây búa bạo nộ và ngọn lửa đột kích cùng lúc sử dụng, một đấm đánh ra, toàn toa xe chìm trong biển lửa.

Đỗ Tam Anh biết mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Đỗ Tam Anh sử dụng đạo cụ 【 chú hề lò xo 】 với tên cướp em 】

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Đỗ Tam Anh sử dụng đạo cụ 【 kim chung tráo 】 với tên cướp em 】

Tên cướp em không hề giữ lực nện xuống một đấm nặng ngàn cân, cả đoàn tàu đều lắc lư mấy giây.

Toàn bộ toa xe phanh một tiếng nổ tung, trong nháy mắt bị biển lửa cắn nuốt, Mục Tứ Thành nhìn toa tàu bị tên cướp em đấm cho mảnh vỡ văng khắp nơi, không nhịn được mắng một tiếng, hô: "Đỗ Tam Anh!!!"

Không có tiếng trả lời, chỉ có ngọn lửa tràn ngập, cùng với chiếc xe điện đụng rách nát an tĩnh thiêu đốt, bên cạnh còn có một chú hề bị đốt trụi đầu, trên mặt vẫn nở nụ cười, gần bánh xe có một mảnh nhỏ kim chung tráo, phần còn lại hẳn đã cháy thành tro bụi.

"... Đỗ Tam Anh hẳn đã dùng chú hề lò xo và kim chung tráo để che, nhưng hai đạo cụ này dùng chồng lên nhau căn bản không ngăn được một đấm này của tên cướp em." Trương Khôi sắc mặt khó coi, "... Đỗ Tam Anh hơn nửa đã chết, một đấm này coi như người chơi cấp A giá trị sinh mạng đầy tiếp chính diện cũng tám chín mươi phần trăm về 0."

"Càng không phải nói đến giờ Đỗ Tam Anh may mắn không phải 100, thuộc tính chỉ có cấp C." Trương Khôi giọng trầm thấp kết luận.

"Đỗ Tam Anh bây giờ giá trị may mắn mặc dù không phải 100, nhưng cũng trên 90, tôi nghiêng về phía cậu ấy không chết." Bạch Liễu rất bình tĩnh phản bác Trương Khôi, "Mục Tứ Thành, tôi dụ tên cướp em, skill của nó có một phút CD, cậu dụ tên cướp anh tốc độ cao, cho Đỗ Tam Anh không gian bỏ trốn."

Trương Khôi không nhịn được mở miệng: "Các cậu không cần để ý Đỗ Tam Anh như vậy, cậu ta hẳn đã chết..."

Trương Khôi lời còn chưa dứt, Bạch Liễu đã không chút do dự một roi đánh lên lưng tên cướp em, ngắt ngang lời Trương Khôi.

Tên cướp em bị một roi này của Bạch Liễu quất đau, gào thét một tiếng, xoay người trợn mắt nhìn Bạch Liễu, chân đập bình bịch trên mặt đất, chạy về phía Bạch Liễu, Mục Tứ Thành hai tay hất một cái leo lên xà ngang, tên cướp anh đang lởn vởn quanh xe điện đụng, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì, Mục Tứ Thành vươn móng khỉ, chuẩn bị đâm vào tim đối phương, bị tên cướp anh nhạy bén phát hiện ra tránh thoát, tên cướp anh bị chọc giận, cánh tay xương dài của nó cũng hất ra, muốn trở tay đào ngược lại tim Mục Tứ Thành.

Khi tên cướp em và tên cướp anh đều bị dụ ra chỗ khác, chiếc xe điện đụng phủ đầy tro bụi lắc lư hai cái, Đỗ Tam Anh mặt đầy tro thoi thóp bò từ đáy xe ra, cậu ho khan mấy tiếng rồi xoay mình xụi lơ trên đất, hai mắt vô thần, giống một con anh vũ bị nướng trụi lông nửa sống nửa chết: "... Tôi cứ tưởng tôi sẽ chết... Thật may tôi có kĩ năng cá nhân..."

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Đỗ Tam Anh sử dụng kĩ năng cá nhân 【 học trò ngành luật 】, thay mình miễn giảm 99% tổn thương 】

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Đỗ Tam Anh bị tên cướp em công kích, giá trị sinh mạng -20, giá trị tinh thần -30, may mắn điều chỉnh -10 】

Đỗ Tam Anh vừa bò ra ngoài, anh em trộm cướp tựa hồ cảm ứng được vị trí gương vỡ, nháy mắt liền quay lại tìm Đỗ Tam Anh, Đỗ Tam Anh vừa thở ra một hơi lại luống cuống bò dậy, tan vỡ khóc: "Bạch Liễu ——!! Tôi không chịu nổi!!"

"Đủ rồi." Bạch Liễu mỉm cười nói, "Tiếp theo giao cho tôi là được, đưa tôi gương vỡ đi."

Đỗ Tam Anh điên cuồng chạy đến gần Bạch Liễu, chạy được một nửa ngã sấp mặt, cái đạp của tên cướp em sau lưng tí nữa thì trúng cột sống Đỗ Tam Anh, Bạch Liễu lập tức hô: "Ném gương vỡ lại đây!"

Trước khi tên cướp em kịp vọt tới gần người Đỗ Tam Anh, cậu cuống cuồng ném mạnh gương vỡ lên không trung: "Bạch Liễu! Tiếp lấy!"

Trong nháy mắt mảnh gương vỡ bay lên, anh em trộm cướp lập tức đổi hướng công kích, rối rít nâng tay muốn lấy gương vỡ trên không trung, vẫn là Bạch Liễu lanh tay lẹ mắt một roi đánh tên cướp em, Mục Tứ Thành tốc độ nhanh chóng cướp lấy gương vỡ trước.

Đỗ Tam Anh rơi lệ đầy mặt tê liệt trên đất, cơ hồ không bò dậy nổi, chỉ có thể lè lưỡi thở hổn hển, Bạch Liễu vỗ bả vai cậu: "Làm không tồi, tiếp theo giao cho tôi với Mục Tứ Thành."

Đỗ Tam Anh thong thả lại sức, ngược lại bắt đầu có chút lo lắng Bạch Liễu: "Nhưng giá trị sinh mạng của anh chỉ có 3, không bằng cứ để tôi..."

"3 là đủ rồi." Bạch Liễu hất roi, sắc mặt bình tĩnh đối mặt hai quái vật đang xông về phía mình —— tên cướp anh và tên cướp em, "Mục Tứ Thành, chúng ta bắt đầu phối hợp."

Mục Tứ Thành treo trên xà ngang nghiêng người thả mình xuống, nắm cổ áo Bạch Liễu xốc lên, Mục Tứ Thành cười khẩy, "OK, ngồi vững nha Bạch Liễu, tốc độ đỉnh của tôi có thể lên 10.000 đấy."

Nói xong, Mục Tứ Thành một tay xách Bạch Liễu, một tay giữa lúc đổi thanh vịn nhanh chóng đeo tai nghe lên, con khỉ trên tai nghe con mắt bộc phát ra ánh sáng đỏ chói lòa, toét miệng lộ nụ cười tận mang tai, nó thét lên: "Quick —— quick ——!!"

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Mục Tứ Thành sử dụng kĩ năng cá nhân 【 đạo tặc lướt gió 】 —— trạng thái tốc độ max tiêu hao toàn bộ thể lực 】

【 Kĩ năng 【 đạo tặc lướt gió 】 thăng cấp ——  từ A+ lên S ——  tốc độ +9003, xin chú ý!!! Người chơi Mục Tứ Thành sau khi sử dụng kĩ năng trạng thái đỉnh sẽ tiêu hao thể lực cực mạnh, chỉ có thể sử dụng một phút, sau một phút thể lực chỉ có thể đợi tự động khôi phục, không thể sử dụng đạo cụ bổ sung, người chơi Mục Tứ Thành có xác nhận sử dụng hay không? 】

Mục Tứ Thành ánh mắt trầm xuống, khóe miệng khẽ cong, lộ ra nụ cười có chút vô lại: 【 Xác nhận 】

Chương trước

Mục lục

Chương sau

4 nhận xét: