Thời điểm Bạch Liễu tìm mua đạo cụ phát hiện một thứ có tên 【 Bong bóng khí 】 giá cả đắt đến mức giận sôi, có thể giúp người chơi trôi nổi hô hấp trong một cái bong bóng khí trong hai giờ, còn có thể xua đuổi các loại cá, không để cho cá đến gần, giá cả hơn 70 điểm lận, hơn nữa chỉ có thể sử dụng hai lần, cũng là một đạo cụ tiêu hao, hơn nữa nó trừ có thể giúp người chơi hô hấp trong nước ra thì không còn chút giá trị nào, bán hơn 70 điểm hoàn toàn là lừa gạt, ai mua chính là đóng thuế chỉ số thông minh cho Cửa hàng.
Dĩ nhiên, cái này cùng việc hắn không biết bơi, không muốn nhảy xuống nước tuyệt đối chẳng có quan hệ gì, bởi vì hắn chính là hiện thân của Grandet (*), tự nhiên sẽ không làm ra chuyện lãng phí như thế, cũng không chọn con đường hắn cho rằng không có tí mỹ cảm nào như thế này.
(*) Grandet: một nhân vật trong tiểu thuyết “Eugenie Grandet” của Balzac, giàu có nhưng hà tiện và khôn ngoan; vì hà tiện, ham vàng mà đã mất dần những bản chất tốt đẹp của con người.
Bạch Liễu ngẩng đầu nhìn cửa kho hàng, cánh cửa quả nhiên bắt đầu bị kéo ra phát âm thanh kẽo kẹt vang dội, nếu là người chơi bình thường, lúc này tất nhiên vô cùng căng thẳng muốn chạy ra ngoài, rời khỏi đám pho tượng âm u nhợt nhạt bên trong, nhưng Bạch Liễu chỉ sắc mặt như thường tắt đèn pin, đi vào giữa đám pho tượng, tìm một gốc tối nhỏ ngồi xuống, cởi áo bọc chân mình lại, giả vờ mình là một pho tượng.
Mà thị lực của pho tượng bùa hộ mạng không coi là tốt, mờ mịt tìm tòi Bạch Liễu một hồi, không tìm thấy cũng đành dừng lại.
Cửa kho hàng lung lay vài cái, từ từ bị mở ra, hai thủy thủ tay cầm đèn dầu lờ mờ đi xuống thang lầu, nhỏ giọng khàn khàn trò chuyện:
"Kiểm tra lại một lần số lượng pho tượng xem..."
"Đã đếm nhiều lần rồi, không sai..."
"Qua tối nay, chỗ này sẽ nhiều thêm bốn pho tượng, trước mang bốn cái sang bảo tàng đi, lão bảo vệ bên đấy trông coi Siren vương quá lâu rồi, đến lúc cầm bùa hộ mạng ra ngoài hoạt động chút..."
"Phải trông coi Siren vương kĩ càng vào, ngàn vạn lần không thể để nó tỉnh trở lại biển, nếu không chúng ta sẽ..."
Hai thủy thủ đứng trên bậc thang, xách đèn dầu cũ soi xuống, tại hoàn cảnh cực độ thiếu ánh sáng, Bạch Liễu nhất thời không phân rõ hai người mặc trang phục thủy thủ kia là pho tượng hay người thật.
Bọn họ quá trắng, thuộc kiểu trắng bệch như không gặp ánh sáng bao giờ, dưới ánh đèn chiếu xạ, thậm chí không thấy được màu máu trên mặt hay bàn tay.
Quả nhiên không phải người, Bạch Liễu nhẹ nhàng chuyển động con ngươi xem hai thủy thủ, thầm nghĩ, nhưng mà không đúng lắm, hai thủy thủ này có hình người, mà Sách Quái Vật lại viết 'thủy thủ người cá', hắn hơi cau mày, trong lòng dần dần dâng lên dự cảm không tốt...
Một trong số hai thủy thủ chính là người từng nhắc nhở bọn Bạch Liễu không nên chạy loạn, ánh mắt gã tĩnh mịch, con ngươi cứng còng không chuyển động: "Xác nhận bùa hộ mạng còn tốt chứ? Không việc gì thì khóa lại cố định, tránh lát nữa tàu rung lắc đập hỏng mất, lần trước đã đập hỏng một cái bùa hộ mạng, tên thủy thủ kia đó giờ vẫn ở dưới biển không lên bờ được."
Hai thủy thủ đi tới trước mặt đám pho tượng, trực tiếp dùng xích cố định chúng lại, Bạch Liễu nín thở, tầm mắt hắn đặt ở cánh cửa kho đang rộng mở, bắt đầu chậm chạp hướng về phía đó dựa sát.
Một thủy thủ giống như nghe thấy tiếng nói chuyện của pho tượng vậy, ngừng một chút, cau mày lẩm bẩm với các pho tượng, "Mày nói có du khách vừa tới đây?"
Trái tim Bạch Liễu đập mạnh liên hồi, hắn nắm chặt tay, sắc mặt trầm xuống.
Tính sai, không nghĩ tới thủy thủ có thể đối thoại với pho tượng bùa hộ mạng của mình.
Xem ra phen đuổi bắt này là không tránh khỏi, nhưng còn hơn là xảy ra trên boong tàu, dẫu sao chỉ có hai thủy thủ mà thôi, Bạch Liễu nhanh chóng động não, suy nghĩ đối sách tốt nhất, hắn thể lực kém, bị đuổi bắt sẽ phải chết không nghi ngờ, cho nên ban đầu hắn muốn tránh chuyện này, không ngờ vòng đi vòng lại kết quả vẫn như cũ, bất kể đi hay ở, đều phải bị đuổi bắt.
Chạy không thể chạy, cũng không thể đi lên, bởi bên trên nhiều thủy thủ hơn, lúc đó không phải đuổi bắt nữa, mà là quần công, nhất định phải nhảy xuống biển, Bạch Liễu không muốn nhảy xuống, hắn tỉnh táo nghĩ, vậy hắn nên làm gì?
Thủy thủ xít lại gần pho tượng, bỗng nhiên như nghe thấy một câu chuyện gì đó rất buồn cười, thấp giọng cười ra tiếng, tiếng cười vang vọng trong kho hàng: "Không nghĩ tới, có một vị khách tôn quý vào nơi này trước thời hạn, xin ngài đừng nên gấp gáp, ngài sớm muộn sẽ được tới đây thôi." Thủy thủ này vừa nói vừa xách đèn dầu đi kiểm tra từng góc, ánh sáng u ám từ ngọn đèn dầu chiếu lên gương mặt của thủy thủ, khiến nụ cười của gã càng thêm âm u đáng sợ, "... Xin ngài nhanh lên đi ra, hoạt động bắt người cá buổi tối sắp bắt đầu, các người cá đang chờ ngài trong biển đấy."
Não Bạch Liễu vận hành tăng tốc, thủy thủ rõ ràng khó chơi hơn pho tượng, nhưng chúng cũng là một loại quái vật, nhược điểm của chúng nằm ở đâu?
Ngắn ngủi mấy giây, thủy thủ đã sắp đi tới trước mặt Bạch Liễu, Bạch Liễu dứt khoát ra tay trước giành ưu thế, lấy đèn pin chiếu vào thủy thủ, đáng tiếc thủy thủ chỉ dùng tay cản trở ánh sáng một chút, sau đó như không có chuyện gì xảy ra buông tay xuống, nụ cười trên mặt càng quỷ bí hơn: "Chúng tôi không giống mấy thứ đó, chúng tôi không sợ ánh sáng đâu."
Nhược điểm không phải ánh sáng, phản ứng khi thấy ánh sáng mạnh không khác gì người bình thường, đầu óc Bạch Liễu nhanh chóng chuyển động, cơ hồ trong nháy mắt hạ tay xuống liền giơ thùng rượu sau lưng mình đập tới, thùng rượu đập vào người thủy thủ như đập vào tảng đá cứng rắn, tan thành một đống gỗ vụn.
Hai thủy thủ có thân xác cứng rắn như pho tượng, nhưng hoàn toàn không có nhược điểm của chúng.
Thủy thủ đứng trong kho hàng mờ tối nhìn chằm chằm Bạch Liễu, giơ tay kéo cổ tay hắn, nghiêng đầu lộ nụ cười quỷ dị, răng trong miệng gã vừa dày vừa sắc nhọn: "Tới đây nào vị khách tôn quý, chúng ta đi xem bắt cá, xem dưới nước."
Bạch Liễu chậm rãi híp mắt lại —— thủy thủ nhìn qua không có nhược điểm, nhưng nó không phải loại quái vật không nhược điểm như Siren vương, hệ thống không hề thông báo rằng thủy thủ người cá là quái vật không nhược điểm, vậy người chơi hẳn có thể lợi dụng thứ gì đó phản kháng, nếu không thì không chơi nổi.
Thủy thủ mềm rắn không ăn, bất kể công kích vật lý hay quang học đều không có hiệu quả, dựa theo suy luận trước đó của Bạch Liễu, thủy thủ người cá và người cá hẳn đều sợ ánh sáng, nếu không sẽ không chỉ ra ngoài vào ban đêm, Bạch Liễu không hề cảm thấy suy luận của mình là sai, pho tượng người cá sợ ánh sáng mạnh đã chứng thực suy luận này là chính xác, nhưng hai thủy thủ không hề sợ ánh sáng mạnh chiếu vào...
... Có gì đó giúp chúng che giấu nhược điểm... Trước đó lễ tân khách sạn có nói, bùa hộ mạng sẽ giúp họ ngăn cản tổn thương.
Bạch Liễu suy nghĩ thay đổi rất nhanh, hắn tìm kiếm pho tượng của thủy thủ này trong số các pho tượng, phát hiện trên đầu pho tượng ấy có vết nứt nhỏ, giống như từng bị vật cứng rắn đập vào đầu vậy, vẻ mặt pho tượng cũng từ thân thiện biến thành thống khổ, hai tay ngăn trước mắt, như bị cái gì đó chiếu thẳng vào mắt.
Bạch Liễu ánh mắt đông lại, đá nghiêng một cái, ánh mắt đóng đinh ở pho tượng bùa hộ mạng sau lưng thủy thủ, dùng sức lộn một cái, đá vào mặt pho tượng người cá, pho tượng người cá hét lên rồi ngã gục, như món đồ sứ dễ vỡ vỡ ra đầy đất, bên trong chảy chất lỏng màu đen hôi thối, thủy thủ đang kéo tay Bạch Liễu hét lên bén nhọn, tần số âm thanh rất cao, giống một loài cá nào đó, chấn động lỗ tai Bạch Liễu đến phát đau.
Thủy thủ này cứ như bị người đập nát lớp xương cốt bao ngoài, làn da tróc xuống như tróc vôi, lộ ra bản thể bên trong.
Một không làm hai không nghỉ, Bạch Liễu thuận tay lôi pho tượng của thủy thủ còn lại ra ngoài, trực tiếp nâng gối đập bể đầu nó.
Bản thể thủy thủ rất mạnh, mà pho tượng bùa hộ mạng lại yếu như vỏ trứng gà, khó trách phải đặt dưới kho bảo vệ.
Hai thủy thủ phát ra tiếng kêu chói tai, màu da trắng bệch của họ dần biến mất, lộ ra màu xanh đen, đôi mắt di chuyển, cuối cùng dừng ở hai bên huyệt thái dương, trên người "thủy thủ" tỏa ra mùi tanh nồng nặc, hai chân cũng biến thành đuôi cá trơn trượt, răng trong miệng biến thành hình răng cưa, nằm xoài trên đất, dùng hai cánh tay chắc khỏe khua lên, giống con thằn lằn bò nhanh về phía Bạch Liễu tấn công, Bạch Liễu nhanh chóng bật đèn pin chiếu thẳng về phía đối phương, thủy thủ vừa rồi còn không phản ứng gì run rẩy, phát ra tiếng thét the thé chói tai.
Sau khi đánh nát bùa hộ mạng, công kích ánh sáng mạnh mới có hiệu quả.
Bạch Liễu chầm chậm lui về sau, đèn pin nhắm ngay hai thủy đang bò như thằn lằn trên đất, thủy thủ nằm phục xuống, rúc lại không cam lòng hầm hừ, định đến gần Bạch Liễu, Bạch Liễu lui ra cửa, nhanh chóng đóng cửa khóa lại.
Đóng cửa xong, Bạch Liễu còn nghe được tiếng đuôi cá kéo lê trên đất truyền ra từ trong kho hàng, giống như bên dưới nuôi một đống rắn vậy, cửa kho bị đập mạnh chấn động không ngừng.
【 Sách quái vật tập 《 Thị trấn Siren 》 đổi mới —— Thủy thủ người cá (3/4) 】
【 Tên quái vật: thủy thủ người cá (trạng thái bướm) 】
【 Nhược điểm: ánh sáng mạnh, bùa hộ mạng (2/3) 】
【 Phương thức tấn công: cắn xé bắt cào (sau khi bị cào có xác suất nhất định kích hoạt trạng thái dị hóa) 】
Bạch Liễu trấn định sửa sang lại cổ áo đi lên boong tàu, Lucy nháy mắt liền thấy được Bạch Liễu, cô hờn dỗi kéo cánh tay hắn: "Anh vừa đi đâu thế? Bọn họ nói sắp bắt đầu mò vớt rồi đấy."
"Chúng ta đã đến vùng biển kia rồi." Lucy cười nói, trên mặt cô đã xuất hiện đường vân như vảy cá, ánh mắt phát sáng nhẹ trong đêm tối, bàn tay bắt lấy tay Bạch Liễu mang xúc cảm trơn nhẵn kì dị, Bạch Liễu tỉnh bơ đẩy tay Lucy ra, nói: "Vậy sao?"
"Đúng vậy." Lucy cười, "Người cá tới."
Ồ quả nhiên anh có những hành động khác người bình thường
Trả lờiXóađại lão, anh có nhận đồ đệ không=))))
Trả lờiXóaThật sự rất có tố chất làm nhân vật phản diện
Trả lờiXóa