Chủ Nhật, 13 tháng 6, 2021

TPTTTCKD - Chương 47

————————

"Còn một phút nữa tàu đến trạm kế tiếp, mời các hành khách xuống xe đứng dậy ra cửa chuẩn bị." Giọng nữ vui vẻ phát ra từ loa phát thanh, "Hành khách xuống tàu xin chú ý đừng đứng chặn cửa để lấy chỗ cho hành khách lên tàu, lên trước xuống sau ——"

Mục Tứ Thành mặt đen như đáy nồi, cậu khoanh tay, nghiêng đầu nhìn Bạch Liễu và Đỗ Tam Anh ngồi chung trong chiếc xe điện đụng hoạt hình: "Bạch Liễu, nếu anh không có cách dời giá trị thù hận đi thì sao? Giá trị thù hận của quái vật nếu một mực nằm trên người tôi, tôi rất dễ tử vong."

"Cậu không phải có 【 bùa hộ mạng của người cá 】 sao?" Bạch Liễu không nhanh không chậm nói, "Cậu có thể dựa vào đạo cụ này thuấn di chạy trốn một lần, chúng ta lần này chỉ thử thôi, không được nói sau."

"Anh mẹ nó để mặc tôi trộm đạo cụ là vì thời khắc này đúng không hả?! Thuấn di có tác dụng mẹ gì!" Mục Tứ Thành văng lời thô tục, "Giá trị thù hận của quái vật từ đầu đến đuôi đều dính trên người tôi, chỉ cần thấy sẽ đuổi."

Đỗ Tam Anh tâm tình phức tạp nhìn Bạch Liễu: "Bạch Liễu, mảnh gương vỡ thật sự ở trên người hành khách sao? Thế thì phó bản cũng quá..." khó khăn.

"Nếu mảnh gương vỡ thật sự ở trên người hành khách." Mục Tứ Thành đeo vòng tay tăng tốc cho mình, vừa nghịch vòng tay vừa giễu cợt, "Thì độ khó của phó bản này trong số các phó bản cấp 2 cũng không phải thấp đâu, Bạch Liễu, ánh mắt chọn phó bản của anh không tệ nha."

"Tôi chắc chắn có thể dời giá trị thù hận." Bạch Liễu nói, "Tôi có một đạo cụ vũ khí được phán định công kích rất cao, chỉ là vũ khí hơi hao thể lực, về chuyện này ——"

Bạch Liễu dường như nhớ tới cái gì, hắn móc ra từ túi mình tờ tiền 1000 điểm, đưa cho Đỗ Tam Anh đang phát ngốc, "Chờ lát nữa tôi sẽ không ngừng mua thuốc khôi phục thể lực, phỏng chừng giá thuốc trong Cửa hàng của tôi sẽ tăng giá, cậu cầm giúp tôi chút điểm, nếu bên cậu không bị tăng giá thì cậu mua hộ tôi."

"Ừm ừm." Đỗ Tam Anh đang chú ý đến bên ngoài cửa tàu, vì cuộc chiến sắp tới mà căng thẳng đến không được, Bạch Liễu gọi vậy cậu mặc dù đầu óc mơ hồ, vẫn theo bản năng nhận lấy điểm của Bạch Liễu, "Tôi giúp anh mua thuốc khôi phục thể lực đúng không? Được."

Nháy mắt Đỗ Tam Anh nhận lấy điểm, Bạch Liễu đột nhiên híp mắt vỗ bả vai Đỗ Tam Anh: "Trong quá trình chơi phó bản, chúng ta phải hợp tác tốt với nhau, cậu phải giúp tôi đó nha, Đỗ Tam Anh."

Đỗ Tam Anh cầm tờ tiền 1000 điểm Bạch Liễu cho trên tay, gật gật đầu: "Ừm, được."

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Bạch Liễu dùng 1000 điểm đạt thành quan hệ hợp tác với người chơi Đỗ Tam Anh, người chơi Đỗ Tam Anh cần thay mặt mua thuốc khôi phục thể lực cho người chơi Bạch Liễu, khi người chơi Bạch Liễu cần trợ giúp, người chơi Đỗ Tam Anh cần kịp thời giúp đỡ 】

"Tàu đã đến trạm ——"

Mục Tứ Thành mặt lạnh nhìn đám thi thể nám đen đang chờ ngoài cửa, hoặc gọi là hành khách, cậu chậc một tiếng, đè tai nghe con khỉ trên đầu xuống một cái, cả khuôn mặt Mục Tứ Thành biến thành giống con khỉ, trong mắt toát ra ánh sáng đỏ chói lóa, răng nhanh lộ ra, móng tay trở nên bén nhọn, trên cổ còn có thể thấy lông vàng nhạt cứng nhô ra từ trong cổ áo, một cái đuôi đen trắng đan xen từ trong quần chui ra cuốn thành hình dấu chấm hỏi.

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mục Tứ Thành sử dụng kĩ năng cá nhân 【 Đạo tặc võ trang đầy đủ 】 —— 】

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mục Tứ Thành tiến vào trạng thái biến hóa hình thái thân phận kĩ năng —— 《 Sách Quái Vật: Khỉ mũ mặt trắng đạo tặc 》 】

Bạch Liễu xoay người đứng trên xe, mắt cá chân được Đỗ Tam Anh dùng dây đai an toàn trói chặt, phòng ngừa bị rơi xuống.

Hắn chậm rãi rút ra từ hông mình một cây roi xương trắng như tuyết, lay động cổ tay nhẹ nhàng thích ứng một chút, ánh mắt chuyên chú nhìn Mục Tứ Thành, thời điểm Bạch Liễu làm việc sự chú ý luôn vô cùng tập trung, chỉ cần hắn chú ý tập trung, trình độ tập trung có thể lên đến một mức độ không thể tưởng tượng nổi.

Đỗ Tam Anh ngay lúc Bạch Liễu hơi hạ thấp trọng tâm cơ thể nhìn chằm chằm Mục Tứ Thành, cơ hồ không nghe thấy tiếng hít thở của Bạch Liễu nữa, cả người hắn chìm trong trạng thái bất động gần như với vật thể.

Thành ngữ như "tụ tinh hội thần" hay "toàn thần quán chú" (chỉ sự tập trung tinh thần) đều không thể dùng để hình dung sự chuyên chú của Bạch Liễu, Đỗ Tam Anh kinh ngạc nhìn Bạch Liễu con ngươi co rụt lại, gần một phút không hề nháy mắt, cậu trong nháy mắt cảm thấy đứng trên xe mình không phải một người.

Mà là một thứ vũ khí điện tử tinh vi.

Cửa xe từ từ mở ra, thi thể cháy đen giương nanh múa vuốt xông vào trong toa tàu, Mục Tứ Thành một tay một chân treo trên thanh vịn, cậu nhìn đám thi thể, mặt ngoài duy trì chấn định, nhưng nhiệt độ nhanh chóng tăng lên cũng khiến mồ hôi liên tiếp nhỏ giọng xuống từ tóc mai Mục Tứ Thành.

Nhiệt độ cao nhanh chóng khiến không khí trở nên vặn vẹo, ngay cả khung cửa kim loại khi bị hành khách chạm vào cũng chậm rãi hòa tan, Mục Tứ Thành hít sâu một hơi, cậu chậm chạp hoạt động móng khỉ hơi run rẩy của mình.

Nhìn đám hành khách còn đang bị lửa đốt kêu gào chạy lên, nỗi sợ hãi không thể nào áp chế xâm nhập Mục Tứ Thành.

Nếu suy đoán của Bạch Liễu là sai lầm, nếu trong thân thể quái vật căn bản không có mảnh gương vỡ, nếu Bạch Liễu căn bản không thể dời giá trị thù hận, nếu Bạch Liễu chỉ muốn lợi dụng cậu để thử nghiệm một vài ý tưởng...

Nếu kế hoạch của Bạch Liễu xuất hiện bất kì sai lầm ở bất kì bước nào, người chơi chết đầu tiên, chính là người đối mặt trực tiếp với quái vật - Mục Tứ Thành cậu.

Dáng vẻ chết không nhắm mắt trong liệt hỏa chính là dáng vẻ tương lai của Mục Tứ Thành.

Trong lòng Mục Tứ Thành xuất hiện vô số nghi ngờ, lo âu, sợ hãi, thậm chí cả sát ý và tuyệt vọng, tất cả ưu tư giao điệp bùng nổ trong lòng như ngọn lửa quỷ, mãnh liệt khiến cậu hít thở không thông, trước mặt sinh tử và nỗi thống khổ bị lửa thiêu không bao giờ chấm dứt, Mục Tứ Thành dao động, móng khỉ run rẩy nhỏ đến không thể nhìn thấy.

Có lẽ trước tràng cảnh này, không ai có thể không dao động, trừ tên điên vì tiền không để ý hết thảy Bạch Liễu.

Nhưng cậu đã không còn đường lui, Bạch Liễu nắm cậu trong tay, muốn cậu chết cậu nhất định phải chết.

"Mục Tứ Thành." Bạch Liễu bỗng nhiên lên tiếng, ánh mắt hắn hiện lên một loại ánh sáng lạnh lẽo như kim loại, giọng dửng dưng không mảy may gợn sóng, "Cậu là lá bài hữu dụng nhất trong tay tôi, cậu quá có giá trị, tôi sẽ không để cậu chết, cậu sẽ sống sót."

"Cho nên đừng do dự, làm chuyện cậu nên làm, dư lại giao cho tôi."

Mục Tứ Thành cách khói mù nồng nặc, hoa lửa bay múa và thi thể cháy đen đối mặt với Bạch Liễu, toàn bộ toa tàu bùng lên ngọn lửa không thể dập tắt, tiếng kêu rên thê lương của hành khách lăn lộn bên tai họ, thi thể đen sì trong biển lửa lộ ra tứ chi dữ tợn.

Họ đứng ở trung ương biển lửa, dường như phải chết không nghi ngờ, mà một câu này của Bạch Lựa tựa như canh gà có độc vị chủ tướng tàn nhẫn tham lam rót cho binh lính, dụ dỗ binh lính vì mình xung phong xông trận, vì hắn lấy về càng nhiều lợi ích.

Ly kỳ chính là, Mục Tứ Thành bằng một cách hoang đường thấy mình được cổ vũ rồi.

Trong khoảnh khắc nhìn vào đôi mắt ánh ngược ngọn lửa nhảy múa không hề gợn sóng của Bạch Liễu, Mục Tứ Thành cảm thấy hắn thật sự sẽ không để mình chết.

"Chậc." Mục Tứ Thành xoay người bỗng nhiên cười một tiếng, cậu hít sâu một hơi bình phục nhịp tim đập mãnh liệt, "Nếu tôi chết rồi, Bạch Liễu, tôi thành quỷ cũng không buông tha anh."

Nháy mắt nói xong lời này, ánh sáng đỏ trong mắt Mục Tứ Thành tăng vọt, con khỉ trên tai cậu phát ra tiếng cười chói tai, đuôi Mục Tứ Thành víu lấy thanh vịn, nhanh chóng dựa vào tay chân di động,  vừa di chuyển vừa dùng tốc độ mắt thường không nhìn thấy được chạm vào các quái vật, móng khỉ thật nhanh cắm vào một cái lại một cái thi thể, rồi thật nhanh rút ra, mang theo mảnh vụn và tro bụi, Đỗ Tam Anh cơ hồ không thấy rõ toàn bộ động tác của Mục Tứ Thành, chỉ có thể thấy được tàn ảnh.

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mục Tứ Thành bị ngọn lửa đốt, giá trị sinh mạng -1, giá trị tinh thần -1 】

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mục Tứ Thành bị ngọn lửa đốt, giá trị sinh mạng -1, giá trị tinh thần -1 】

...

Mồ hôi từ sau tai Mục Tứ Thành nhỏ giọt xuống, rơi xuống sàn tàu bằng kim loại, phát ra tiếng xì xì khi nước lạnh nhỏ vào sắt nóng đỏ, sau khi giá trị sinh mạng của Mục Tứ thành giảm 5, rốt cuộc, tiếng nhắc nhở của hệ thống thay đổi:

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mục Tứ Thành đạt được mảnh gương vỡ (1/???), chúc mừng người chơi Mục Tứ Thành trở thành người chơi đầu tiên đạt được mảnh gương vỡ 】

Một mảnh gương vỡ to ước chừng viên kim cương 3 kara được Mục Tứ Thành dùng hai ngón tay khỉ đen thùi lùi nóng bỏng kẹp lấy, tản ra ánh sáng trong suốt óng ánh của pha lê.

Mục Tứ Thành không nhịn được huýt sáo một cái, quay đầu nhìn về phía Bạch Liễu cười mắng: "Tới tay, anh đoán đúng, đụ má, cái phó bản hố người này, mảnh gương vỡ chỉ bé tí thế này, tôi thiếu chút nữa thì bỏ lỡ, anh biết tôi lấy được cái này tốn sức mức nào không?"

"Trận đánh ác liệt bây giờ mới bắt đầu." Mục Tứ Thành nhìn các hành khách cậu vừa trộm đang lảo đảo đứng lên, đôi mắt gần như bị lửa nuốt sạch không chớp nhìn cậu chằm chằm, ngọn lửa hừng hực hướng cậu lao tới.

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mục Tứ trộm đồ 5 hành khách, hành khách rất tức giận, họ quyết định bắt lấy tên trộm hèn hạ này, hung hăng trừng trị hắn 】

Mục Tứ Thành xoay người bám lên trần toa tàu né tránh cánh tay đập tới của một hành khách, bốn hành khách còn lại tiếp tục nhào về phía cậu, cậu hét lớn: "Bạch Liễu ——!!! Dẫn chúng đi!!"

Bạch Liễu đứng trên chiếc xe điện đụng sặc sỡ sắc màu, một tay cầm roi, gió nóng thổi áo sơ mi trắng của hắn phập phồng, gió từ cổ áo thổi lên làm tóc mái Bạch Liễu tung bay, lộ ra ánh mắt chuyên chú đến không thể tưởng tượng.

Hắn vung roi, không hề sai lệch đánh vào mu bàn tay hành khách định bắt Mục Tứ Thành, phát ra một tiếng "ba" thanh thúy.

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Bạch Liễu sử dụng đạo cụ 【 Xương cá của Siren vương 】 quất hành khách, giá trị thù hận của mục tiêu dời đi, nó quyết định bắt lấy người chơi Bạch Liễu nghịch ngợm, hung hăng trừng trị hắn 】

Tác giả có lời muốn nói:

Bạn tui phun tào rằng nguyên nhân vũ khí của 6 là roi vì nhìn qua rất giống đại ma vương S

Tui: Chỉ bởi vì roi sao?

Bạn tui (suy nghĩ hai giây): Thật xin lỗi, tớ trách lầm roi rùi

6: Tôi chỉ là một công nhân bị đuổi việc chịu khổ làm nhiệm vụ mà thôi.

Mục Tứ Thành & Đỗ Tam Anh chương sau sẽ bị hố: Mau nhìn lại chính mình đi!!

Cầm roi của 6 uy hiếp độc giả: Hi vọng các ngươi đưa dịch dinh dưỡng cho ta, đừng có mà không biết điều, mặc dù các ngươi ngày nào cũng kêu mình không còn giọt nào, nhưng ta không tin, nếu các ngươi không cho, ta sẽ bắt đám độc giả nghịch ngợm các ngươi, hung hăng trừng trị, tỉ như ở trước mặt các ngươi quỳ xuống cầu dịch dinh dưỡng!

Huhuhu cho tui thêm tí đi mà! Gần 100.000 rồi!

6: Bà cầm ngược roi kìa.

【 Hệ thống nhắc nhở: Tác giả bị 【 xương cá của Siren vương 】 công kích, giá trị sinh mạng giảm còn 90 】

Chương trước

Mục lục

Chương sau

4 nhận xét:

  1. Sâu nhỏ nè chủ nhà:
    "đãng ra phải tìm thấy mảnh gương vỡ" -> đáng ra

    Trả lờiXóa
  2. Truyện kiểu game show phó bản kinh dị này được đấy chứ,cái tính của Bạch Liễu càng thêm gia vị vào,mong ad có thể tiếp tục dịch(*˘︶˘*).。*♡

    Trả lờiXóa
  3. ui trời vibe tổng công S ngập tràn quá 🔥

    Trả lờiXóa