Thứ Hai, 6 tháng 9, 2021

TPTTTCKD - Chương 107

 Mười bảy phút trước, trong phòng bệnh 713.

Hai đạo ánh sáng lạnh lẽo thẳng tắp bổ về phía Bạch Liễu, Lưu Hoài từ trên rơi xuống dưới, hai tay cầm đoản kiếm cắn răng cản lần công kích này, cậu ta trực tiếp bị đôi đao của Miêu Phi Xỉ đập vào trong tường, Bạch Liễu mở 【 đạo tặc lướt gió 】 hết tốc lực trực tiếp cúi người tránh qua Miêu Phi Xỉ.

Miêu Phi Xỉ liếc mắt ngạc nhiên nhìn Bạch Liễu dưới chân mình dùng tư thế sấp hẳn người xuống, như con chim yến chạm nước dán đất lướt qua, thẳng tắp hướng về phía Mộc Kha sau lưng gã.

"Phắc!!" Miêu Phi Xỉ rút đao định chém xuống Bạch Liễu chạy qua gần chân gã, nhưng đao của gã bị Lưu Hoài dùng đoản kiếm chặn lại, Lưu Hoài dùng hết sức lực, mặt mày dữ tợn dùng đoản kiếm giữ chặt thanh đao của Miêu Phi Xỉ, đoản kiếm chạy dọc thân dao hung hăng cắt qua da Miêu Phi Xỉ.

Đồng thời tay cậu ta cũng bị đao Miêu Phi Xỉ hung hăng cắt một chút.

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Miêu Phi Xỉ bị người chơi Lưu Hoài dùng 【 thanh kiếm bóng tối 】 công kích, giá trị tinh thần giảm xuống 43, tiến vào khu vực tạo ảo giác nguy hiểm! 】

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Lưu Hoài bị người chơi Miêu Phi Xỉ dùng Thượng Huyền song đao công kích, giá trị sinh mạng giảm 13 】

Lưu Hoài ngửa đầu nhịn được tiếng kêu thảm trong cổ họng, cánh tay cậu ta bị song đao cắt ra một khối thịt rơi xuống đất, song hiệu quả cũng rất rõ ràng —— Miêu Phi Xỉ có chút hoảng hốt lùi về sau hai bước, trước đó gã sở dĩ không thích Mục Tứ Thành cũng là bởi sức phòng ngự của gã không cao.

Mà công dụng của sức phòng ngực đối với người chơi có kĩ năng được phán định cao như Mục Tứ Thành, hay đối với người chơi công kích giá trị tinh thần như Lưu Hoài, đều như nhau.

【 Đạo tặc và thích khách 】 vốn là tổ hợp chuyên nhằm vào người chơi có phòng ngự thấp.

Chẳng qua theo thời gian dần trôi, tất cả mọi người đều quên mất thích khách Lưu Hoài đứng trong bóng tối, từng bị biến thành con rối, mà chỉ nhìn thấy đạo tặc phách lối lấp lánh sáng.

"Phi Xỉ! Bạch Liễu bắt tay với Lưu Hoài! Chúng ta bị mai phục! Mau uống thuốc tẩy trắng tinh thần!!" Miêu Cao Phụ hét lên với Miêu Phi Xỉ.

Thấy Bạch Liễu xông hướng Mộc Kha trong tay mình, Miêu Cao Phụ trong nháy mắt tỉnh táo lại, hắn ta chuyển tay lên cổ Mộc Kha định giết chết người chơi này, nhưng Bạch Liễu như một cơn gió, đôi chân hắn dùng tốc độ mắt thường không thấy rõ, đơn giản đạp mấy cái, để lại vài tàn ảnh gián đoạn, liền đi tới trước mặt Miêu Cao Phụ.

Tay phải Bạch Liễu nâng cao, Miêu Cao Phụ theo bản năng đưa tay đón đỡ công kích của Bạch Liễu, song Bạch Liễu chẳng qua chỉ dùng hư chiêu mà thôi, ánh mắt bình tĩnh của hắn ghim trên người Mộc Kha đã bị tay Miêu Cao Phụ bóp bất tỉnh, tay trái duỗi ra, lấy một góc độ vặn vẹo quỷ dị từ ngực Miêu Cao Phụ kéo gáy áo Mộc Kha, hất tay dùng sức ném ra ngoài hành lang trơn trượt.

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu sử dụng kĩ năng 【 móng vuốt khỉ đạo tặc 】 thành công ăn cắp người chơi Mộc Kha từ tay người chơi Miêu Cao Phụ 】

Mộc Kha bất tỉnh bị Bạch Liễu cứ như vậy ném ra, trượt một đường ra đụng vào cửa thang máy cuối hành lang, cứng rắn đem chính mình đụng tỉnh, cậu ho khan bò dậy ngạc nhiên nhìn Bạch Liễu đã cùng Miêu Cao Phụ đánh nhau thành một đoàn, cái đầu mê mang còn chưa hiểu rõ tình huống lắm.

Miêu Cao Phụ muốn xông lên giết chết Mộc Kha, Bạch Liễu từ vách tường bên cạnh tựa một cơn gió thổi quét qua, ngăn trước mặt Miêu Cao Phụ, đôi mắt tỉnh táo nhìn thẳng Miêu Cao Phụ đang kinh ngạc, giơ tay tấn công, đồng thời trong miệng ra lệnh với Mộc Kha.

Bạch Liễu lạnh giọng: "Đi thang máy xuống gọi y tá đang tuần tra ở tầng khác tới!"

Mặc dù còn chưa rõ ràng lắm chuyện gì đang xảy ra, nhưng Mộc Kha bị Bạch Liễu quăng đến gần thang máy nhanh chóng nghe hiểu mệnh lệnh của Bạch Liễu, cậu luống cuống tay chân ấn mở thang máy bò vào, gắt gao ấn nút số 1, Miêu Cao Phụ bị Bạch Liễu ngăn lại, cuối cùng Mộc Kha nhìn cánh cửa thang máy khép lại, mệt lả tựa vào vách tường bóng loáng.

Rất nhanh Mộc Kha ý thức được Bạch Liễu đang làm gì, cậu chợt ngồi dậy, mặt đầy kinh ngạc ——

Bạch Liễu điên rồi sao! Mà lại liên thủ với Lưu Hoài đối chiến với hai cha con Miêu Phi Xỉ!

Miêu Cao Phụ nhìn Bạch Liễu trước mặt đang không ngừng từ các góc độ công kích hắn ta, cũng có ý tưởng hoàn toàn nhất trí với Mộc Kha.

Để người chơi cấp A Lưu Hoài dựa vào đánh lén chặn chân người chơi lực công kích cao là Miêu Phi Xỉ xong, một kẻ nửa tàn như Bạch Liễu tới công kích người chơi tank là hắn ta?!

Đây là kế hoạch tác chiến ngáo chó gì vậy?! Bạch Liễu điên rồi sao?!

Suy nghĩ hỗn loạn của Miêu Cao Phụ ngay khi nhìn thấy bàn tay khỉ đen Bạch Liễu đưa đến trước mặt bỗng đọng lại.

Đây là kĩ năng của Mục Tứ Thành —— 【 móng vuốt khỉ đạo tặc 】.

"Đây là kĩ năng của Mục Tứ Thành, tại sao cậu có thể dùng?!" Miêu Cao Phụ chợt nhìn về phía Bạch Liễu, hắn ta không thể nào tin nổi, bởi hắn ta biết mình gặp phải tình huống gì, "Kĩ năng cá nhân của cậu, thật sự là kĩ năng quy tắc?! Không chỉ có thể dùng chung Túi hệ thống, thậm chí có thể vượt qua vĩ độ không gian thời gian dùng chung kĩ năng?!"

Bạch Liễu không trả lời câu hỏi của Miêu Cao Phụ, hắn không chút lưu tình nhanh chóng tấn công Miêu Cao Phụ, Miêu Cao Phụ một bên cắn răng ứng phó từng đợt tấn công của Bạch Liễu, một bên nghiêng đầu nhìn Miêu Phi Xỉ bị Lưu Hoài cầm chân.

... Loại triển khai quen mắt khiến Miêu Cao Phụ rốt cuộc ý thức được kế hoạch của Bạch Liễu.

Đây là một kế hoạch vô cùng đơn giản, Bạch Liễu căn bản không muốn đối chiến với họ, chiêu hắn dùng vô cùng cũ rích.

Chiêu 【 đạo tặc và thích khách 】 đơn giản.

Bạch Liễu muốn trộm đồ từ trên người họ, hắn lợi dụng thích khách Lưu Hoài mai phục Miêu Phi Xỉ, lấy thế chủ động, sau đó để thích khách cầm chân người chơi có lực công kích cao, tương đương với canh gác, sau đó Bạch Liễu là đạo tặc, nhân cơ hội từ một người chơi khác, cũng chính là Miêu Cao Phụ ăn cắp tang vật, đây là lối đánh Mục Tứ Thành và Lưu Hoài thường dùng, chuyên đối phó với người chơi hợp thành đội.

Thích khách Lưu Hoài mai phục đánh lén dẫn đi người chơi có lực công kích cao nhất đội, sau đó Mục Tứ Thành ăn trộm đạo cụ của các người chơi khác.

Miêu Cao Phụ lại một lần nữa tránh thoát vuốt khỉ lướt qua gò má hắn ta của Bạch Liễu, hắn ta cắn răng vung nắm đấm hung tợn đấm về phía Bạch Liễu, bị Bạch Liễu nhạy bén tránh thoát.

Mẹ nó!

Bọn họ không muốn gặp Mục Tứ Thành chính là vì nguyên nhân này!

Kĩ năng đạo tặc láu cá vô cùng, cực kỳ khó dây dưa.

Kĩ năng của Bạch Liễu không gây được tổn thương với hai người chơi cấp S- là Miêu Phi Xỉ và Miêu Cao Phụ, song họ cũng không thể nào dễ dàng bắt được Bạch Liễu tốc độ cao, hình thành một loại giằng co —— mà hành động liều mạng ăn trộm kiên nhẫn không chịu từ bỏ của Bạch Liễu rất nhanh khiến Miêu Cao Phụ cảnh giác, hắn ta ý thức được đồ vật Bạch Liễu muốn trộm từ hắn ta vô cùng quan trọng.

Vì vật này, Bạch Liễu thậm chí đánh cược tính mạng tất cả mọi người để đánh lén.

Miêu Cao Phụ nghĩ tới đây, lại không nhịn được chửi bậy trong lòng —— này mẹ nó là lối chơi của người bình thường sao! Người này đặt hết tiền cược lên NPC trẻ em do hệ thống tạo ra! Dùng mạng cầm chân họ để đám NPC trẻ em có cơ hội chạy trốn!

... Nhưng đạo cụ nào có thể cầm chân hai người chơi cấp S- đây?

Đạo cụ như vậy nhất định có tính quyết định, một kích tất chết, nếu không chiêu trò đánh nhanh thắng nhanh 【 đạo tặc và thích khách 】 của Bạch Liễu liền không còn ý nghĩa, bởi nếu đòn tấn công của đạo cụ không thể lập tức khiến họ mất đi năng lực phản kích, chờ Miêu Phi Xỉ khôi phục, lấy sát thương và tốc độ cao của gã là có thể nháy mắt giết chết ba người chơi đang kéo dài hơi tàn kia.

Tuy nhiên một đạo cụ như thế, căn bản không tồn tại.

Miêu Cao Phụ không hề tự phụ, mà đang trần thuật sự thật khách quan —— trên người hắn ta căn bản không có đạo cụ nào có thể đột phá phòng ngự của chính hắn ta cả.

Cho nên Bạch Liễu rốt cuộc muốn trộm gì từ hắn ta?!

Mà bất kể Bạch Liễu muốn trộm thứ gì thì đều không thể thành công.

Miêu Cao Phụ nhanh chóng suy đoán, hắn ta nghiêng đầu nhìn về phía Miêu Phi Xỉ đang bị Lưu Hoài cầm chân, tới đây hắn ta đã hoàn toàn không hoảng hốt nữa, ngược lại bình tĩnh nhiều —— kế hoạch của Bạch Liễu đối phó Miêu Phi Xỉ và Miêu Cao Phụ có một sơ hở lớn, đó chính là sau khi Lưu Hoài cầm chân được Miêu Phi Xỉ, Bạch Liễu cũng không thể dễ dàng trộm đồ từ Miêu Cao Phụ phòng ngự cao.

Người chơi cấp F như Bạch Liễu chỉ có thể phát huy rất có hạn kĩ năng 【 móng vuốt khỉ đạo tặc 】, mặc dù Miêu Cao Phụ không công kích được hắn, nhưng Bạch Liễu cũng không thể đơn giản đột phá phòng ngự của Miêu Cao Phụ mà trộm đồ.

Nhất là sau khi Miêu Cao Phụ dùng kĩ năng cá nhân, phòng ngự của hắn ta sẽ cao đến mức độ không thể tưởng tượng nổi.

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Miêu Cao Phụ có chắc chắn mở hoàn toàn kĩ năng cá nhân 【 cương thi thối rữa 】 hay không? Sau khi mở hoàn toàn kĩ năng sẽ tăng lên cấp S-, nhưng thể lực sẽ chịu ảnh hưởng, trong vòng 24h không thể sử dụng thuốc khôi phục thể lực 】

Miêu Cao Phụ: 【 Chắc chắn 】.

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Miêu Cao Phụ sử dụng kĩ năng cá nhân, thân thể biến đổi thành cương thi, phòng ngự +8037, thể lực đang giảm nhanh... 】

Thân hình Miêu Cao Phụ bắt đầu trở nên cao lớn một cách quỷ dị, làn da tím bầm, răng nanh hai bên mép ngày càng dài, con ngươi lộ ra ánh sáng xanh.

Khi móng vuốt khỉ của Bạch Liễu đụng phải làn da Miêu Cao Phụ, thậm chí có thể nghe được tiếng va chạm như kim loại đập vào nhau, cảm giác như hắn đang cào một tấm sắt vậy.

【 Hệ thống nhắc nhở: công kích do 【 móng vuốt khỉ đạo tặc 】 của người chơi Bạch Liễu được phán định quá thấp, công kích không có hiệu quả 】

Bàn tay Miêu Cao Phụ càng thêm to lớn, móng tay vừa đen vừa dài, hắn ta vòng tay công kích ngược lại Bạch Liễu, Bạch Liễu né người linh hoạt dẫm lên vách tường, lợi dụng tốc độ tránh đi một lần công kích của Miêu Cao Phụ, móng tay Miêu Cao Phụ cào vào tường, bóp nát phần tường sau lưng Bạch Liễu, thế nhưng hình thái đột nhiên biến hóa của Miêu Cao Phụ không hề khiến thế công của Bạch Liễu sinh ra chút dao động nào.

Hắn ánh mắt lãnh đạm, không hề có cảm xúc gì vì lần công kích thất bại, chân nhẹ đạp lên tường, cực nhanh xoay mình lại giơ móng vuốt, lần nữa đột kích Miêu Cao Phụ.

Miêu Cao Phụ đã hoàn toàn bình tĩnh lại, hắn ta đứng tại chỗ, không hề đuổi theo Bạch Liễu, mà giống một thợ săn kiên nhẫn chờ đợi con mồi tự hao hết thể lực.

Từ các loại số liệu mà phân tích, chỉ cần hắn ta mở kĩ năng, Bạch Liễu căn bản không thể trộm được bất kì thứ gì trên người hắn ta, chỉ cần hắn ta không hành động thiếu suy nghĩ cho Bạch Liễu lợi dụng sơ hở, đợi đến khi Miêu Phi Xỉ bên kia giết chết Lưu Hoài, hai người họ phối hợp đánh chết Bạch Liễu chỉ là chuyện vài phút mà thôi.

Bạch Liễu dường như cũng biết lần công kích này không thành công cũng thành nhân, nếu như không thể nhanh chóng thành công, vậy bọn họ phải chết không thể nghi ngờ, cho nên để Mộc Kha đi xuống tầng gọi y tá, là một sợi dây bảo hiểm của Bạch Liễu.

Nếu bọn họ bên này không thể kết thúc trận chiến trong thời gian ngắn, vậy suy sụp sẽ thành xu thế tất yếu, cho nên Bạch Liễu định để NPC có năng lực ràng buộc người chơi nhất định là y tá tới ngăn cản Miêu Cao Phụ và Miêu Phi Xỉ phản kích.

Nhưng ——

"Tôi cảm thấy trước khi y tá kịp tới cứu các cậu." Miêu Cao Phụ khinh miệt cười lạnh nói, "Trận chiến giữa chúng ta đã kết thúc, y tá chạy tới chỉ có thể nhặt xác mà thôi."

Bạch Liễu đứng trên giá sách hé mắt, hắn từ trên cao nhìn xuống Miêu Cao Phụ, nhàn nhạt nói: "Tôi đồng ý với quan điểm này."

Miêu Cao Phụ rất nhanh ý thức được ý Bạch Liễu là nhặt xác của họ, hắn ta sắc mặt khó coi mắng nhỏ một câu: "Sắp chết còn cứng mỏ!"

Chương trước

Mục lục

Chương sau

3 nhận xét:

  1. mỏ cứng hay mỏ mềm chỉ tawil mới phán được nhé *che miệng cười trộm* ^^

    Trả lờiXóa
  2. Anh t định ôm bom chết chùm đó :)))))
    Ở đó mà hok có sát thương

    Trả lờiXóa
  3. Sao lại là 713, phòng của 86 với bàn phím nãy cũng ghi là 906 mà, tầng 7 là phòng có quái vật nãy mà nhỉ

    Trả lờiXóa