Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2024

KNLMNCKTC - Chương 16

Yoriichi là một người rất thủ lễ.

Cho dù Sesshomaru độc miệng không nói lời hay bao giờ, hắn cũng có thể nghe ra được ý ngoài lời từ giọng nói vạn phần ghét bỏ của đối phương —— ngươi lui ra cho ta.

Nếu huynh trưởng làm hắn tránh xa ra, hắn liền giao nơi này lại cho huynh trưởng. So với Aizen đang muốn ra tay với hắn, huynh trưởng từng giúp hắn hai lần mới là người đáng giá tin cậy.

Yoriichi xoay người liền chạy, nhanh chóng biến mất trong rừng.

Mắt thấy bán yêu không chút do dự bán "tiên sinh" mua huynh trưởng, ngay cả hỏi một câu cũng không, phảng phất như đã biết rằng hắn sẽ ra tay từ sớm. Aizen hơi suy tư, liền hiểu ra vấn đề.

Không phải do kế hoạch của hắn có lầm, mà do bán yêu trưởng thành sớm. Hắn không nên dùng phương pháp đối phó với trẻ con để đối phó bán yêu, cho nên hắn gặp phải thất bại.

Xem ra, ngay từ đầu lòng tin bán yêu cho hắn đã rất ít, thậm chí có thể gọi là đề phòng. Ba tháng ở chung ngắn ngủi chỉ là khúc nhạc dạo, không có nghĩa rằng bán yêu thực sự coi hắn là sư trưởng. Mà vừa rồi, hành động của hắn dập tắt chút tin tưởng cuối cùng của bán yêu.

Chạy mất, hắn thật ra làm ba tháng không công...

Nghĩ thế, Aizen không chỉ không bực, ngược lại cười khẽ ra tiếng. Hắn không phải người không thể chịu thua, hoàn toàn ngược lại, thể nghiệm thất bại thực mới lạ, giúp hắn có thêm hiểu biết về nhân tâm và nhân tính.

Do hắn tự phụ, cũng do hắn nóng nảy. Nếu gặp lại loại trẻ con có đầu óc nhanh nhạy, hắn nên để lại nhiều tâm nhãn hơn.

Aizen tay phải nắm đao, tay trái xoa trán, vuốt tóc mái rối tung ra sau đầu.

Không còn tóc mái, khuôn mặt hắn càng thêm sắc bén. Chuyển động chuôi đao Kyoka Suigetsu, Aizen tuy đứng trên mặt dất, khí thế cả người lại đáng sợ như đứng từ trên đỉnh cao nhìn xuống.

Hắn liếc xéo hướng Sesshomaru, lười biếng nói: "Tới thật đúng lúc a, ngươi đúng là một vị huynh trưởng tốt quan tâm đệ đệ. Ta thật ra không biết, giữa yêu quái và yêu quái cũng có thứ gọi là tình thân."

Dẫm một phát trúng bãi mìn!

Sesshomaru lạnh băng nói: "Chuyện của Sesshomaru ta còn chưa đến phiên loại không người không quỷ như ngươi lắm miệng."

Một quả bom ném ngược lại!

Cả hai đều cực kỳ kiêu ngạo, có đạo lý nào mà đối diện mắng nhau xong mà không đánh nhau. Lời không hợp ý nửa câu ngại nhiều, đã mắng nhau đến mức này, cần thiết ra tya. Bọn họ đã sớm quên mất nguyên nhân mọi chuyện là bán yếu, chỉ thấy đổi phương nhìn thế nào trông cũng thiếu đánh.

Không cần vô nghĩa, chỉ cần đối mắt một giây, trong không khí liền truyền tới tiếng binh khí chạm nhau leng keng.

Aizen vung đao từ dưới lên trên, thẳng hướng yết hầu Sesshomaru. Người sau không tránh không né, trực tiếp rút đao cắm bên hông ra chặn đòn công kích của địch, tay còn lại gấp năm ngón thành trảo, cào hướng mặt Aizen.

Aizen nghiêng đầu tránh đi móng vuốt sắc, xoay ngược lại chuôi đao, đọc theo lưỡi Thiên Sinh Nha cấp tốc trượt xuống, nghiêng cắt về phía cổ Sesshomaru.

Tia lửa lóe lên, Sesshomaru nghiêng đầu tránh đi một kích này. Tiếp theo, hai ngón tay hắn khép lại ngưng tụ một cây roi dài, quyết đoán thu trảo kéo roi. Chỉ thấy roi dài ngoặt cái chuyển hướng, như rắn độc đánh về phía gáy Aizen.

"Khanh" một tiếng, Kyoka Suigetsu lùi lại, đánh vỡ thế công của roi dài.

Lực đâm lực, thế hướng thế. Hai người vừa ra tay liền kéo ra khoảng cách, đao khí và đao khí khuếch tán, đánh gãy một vòng cỏ hoang.

Luận đao thuật, Sesshomaru không theo kịp Aizen; luận trực giác, Aizen hơi kém Sesshomaru một bậc.

Đều là thiên chi kiêu tử, cường giả cùng lứa tuổi. Khó được có cơ hội luận bàn với kẻ có thực lực tương đương, há có lý nào lại dừng tay.

Nháy mắt, Aizen phóng thích linh áp mạnh mẽ, Sesshomaru bùng nổ yêu khí khủng bổ. Đất đai bên người cả hai đồng thời sụt xuongs hơn một trượng, trong bùn cỏ bay loạn, họ đột ngột biến mất tại chỗ, lại đột nhiên va chạm vào nhau.

"Ầm vang ——"

Vòng xoáy năng lượng chấn động, đỉnh núi rạn nứt trong nháy mắt. Chim chóc trong dãy núi bay loạn, yêu vật trốn sâu trong rừng chạy trốn. Gió lớn thổi quét cát đá, chặt đứt thân cây lớn, chỉ có Yoriichi bát phong bất động đứng tại chỗ, bình tĩnh mà nhìn tình hình chiến đấu hai bên.

Huynh trưởng sẽ không thua, nhưng cũng không thắng được...

Trong thế giới thông thấu, hắn thấy linh thể Aizen bị gigai trói buộc, chưa thể phát huy thực lực đến mức tận cùng. Hoặc là nói, tên shinigami này hoàn toàn không định dùng toàn lực đối phó.

Mà trong thân thể huynh trưởng ẩn chứa một cổ lực lượng vô cùng tận, cũng không biết vì sao, hắn không thể dùng đến nó mảy may.

Nói cách khác, bọn họ tuy rằng chiêu chiêu đều là sát chiêu, lại đều có giữ lại. Cẩn thận thăm dò sâu cạn lẫn nhau, phát hiện không có cách nào nhẹ nhàng đánh bại đối phương, cả hai đều lùi lại một bước.

Aizen không phải không muốn đánh, chỉ cảm thấy không đáng giá. Ở hiện thế dùng linh áp mức độ lớn thế này, điểm bất thường của hắn vô cùng có khả năng bị shinigami khác phát hiện.

Ở một nơi khỉ ho cò gáy đánh nhau với đại yêu chỉ vì nguyên nhân vô cùng vớ vẩn, còn có khả năng bị bại lộ thực lực, hắn nhàn quá rồi hay gì?

Sesshomaru không phải không nghĩ đánh, mà là cảm thấy không thú vị. Hắn có thể cảm giác được Aizen còn lưu lại chút thực lực, nếu đánh không ra thực lực thật sự của đối phương, đấu tiếp cũng chẳng có gì vui. Huống hồ, hắn còn thiếu một cây danh đao tiện tay...

Điểm đến tức ngăn, hai người tách ra ở hai bên. Giữa họ, vắt ngang một mảnh phế tích.

Sesshomaru lạnh lùng nói: "Tên."

"Aizen Sousuke." Aizen thu đao vào vỏ, "Sesshomaru? Ta nhớ kỹ."

Trao đổi tên họ bằng với lập chiến thiếp, đây là ăn ý của võ giả. Chờ thời cơ chín muồi, họ có thể đường đường chính chính so tài một trận.

Aizen nghiêng người, ngón tay nhẹ nhàng điểm. Chỉ thấy không gian phía sau hắn đột nhiên vỡ ra một đạo Garganta, chung quanh khe hở như răng cưa rung động, bên trong một mảnh đen nhánh, không biết thông đi nơi nào.

Trước khi đi, Aizen nhìn về phía Yoriichi, cười như không cười: "Inuyasha, thực lực của bán yêu có cực hạn, hơn nữa không được cả nhân loại và yêu quái tiếp thu. Nếu một ngày nào đó ngươi hối hận..."

Nghênh đón hắn, là Yoriichi nâng lên một ngón tay.

Bán yêu nhìn chăm chú vào hắn, đầu ngón tay ngưng tụ ra một mạt sáng: "Phá Đạo chi nhất · Sho."

Linh lực tập trung, một kích nháy mắt phát ra! Aizen theo bản năng ngửa đầu về phía sau, một lọn tóc trên trán lại vẫn đứng yên tại chỗ. Chùm tia sáng cấp tốc xẹt qua trán hắn, tước đi một lọn tóc.

Phiêu đãng, phiêu đãng, như con ngươi chấn động của Aizen.

Sao lại thế này?

Vì sao một con bán yêu có thể dùng Quỷ Đạo mà chỉ có linh thể mới có thể sử dụng? Không, quan trọng nhất là —— cậu ta học được bằng cách nào?

Dường như hắn bỏ sót một vài chi tiết.

Vì sao bán yêu đề phòng hắn ngay từ đầu? Vì sao từ đầu đến cuối đều chưa từng buông đề phòng? Vì sao... Nghĩ tới nghĩ lui, hoặc là bán yêu có thuật đọc tâm, hoặc là trực giác của cậu ta vượt qua người thường. Hoặc là, đôi mắt cậu ta có thể nhìn thấu ngụy trang của Kyoka Suigetsu.

Aizen nửa chân bước vào Garganta, thần sắc không đổi: "Hẹn gặp lại, Inuyasha."

Yoriichi không nói. Một kích qua đi, hắn không tiếp tục ra tay, ngay cả một kích kia cũng chỉ là đánh trả do Aizen định ra tay với hắn mà thôi.

Gió thổi qua, thân ảnh Aizen hoàn toàn đi vào Garganta biến mất không thấy, ngay cả khí vị cũng biến mất. Trên vách núi trừ bỏ đầy đất hỗn độn, chỉ còn Sesshomaru và Yoriichi.

"Huynh trưởng đại nhân..."

"Bán yêu, ngươi dường như lúc nào cũng hấp dẫn một vài đồ vật kỳ quái." Sesshomaru khoanh tay vào ống tay áo, vẻ mặt xem kỹ.

Inuyama còn lưu lại hơi thở của Uraume, sau đó có liệt quỷ Muzan, hiện tại lại nhiều thêm shinigami Aizen. Huyết mạch bạch khuyển chỉ thu hút yêu quái tham ăn mà thôi, cho nên, đây là đặc điểm đặc biệt của huyết mạch nhân loại trong cơ thể bán yêu sao?

Sesshomaru rũ mắt, thần sắc nhàn nhạt.

Yoriichi lắc đầu, mặt nghiêm túc: "Ta không hấp dẫn đồ vật kỳ quái."

Sesshomaru: "..."

"Vậy còn huynh trưởng, vì sao ngươi đến Inuyama?" Yoriichi ngửa đầu, filter xếp chồng 300 lớp, bóng thẳng đá liền 8000 cái, "Là đến thăm ta sao?"

Sesshomaru: ...

Đại để là do bị nhân loại kỳ thị quá lâu rồi, chẳng qua chỉ gặp mặt một lần, con bán yêu này còn cười rộ lên được. Thật hèn mọn và đáng thương, thế nhưng mưu toan tìm kiếm an ủi từ trên người yêu quái.

"Bán yêu, đừng tự cho là đúng." Sesshomaru hờ hững nói, "Ta sớm hay muộn sẽ giết ngươi, miễn cho ngươi bị tạp toái xử lý, con tạp toái nọ còn đến trước mặt ta khoe khoang."

Yoriichi tai chó run run, nói một cách nghiêm túc: "Chính là, ta sẽ không bị xử lý."

Sesshomaru: ...

So với Aizen hai bên nói chuyện không hợp nhau, hắn và bán yêu quả thực không thể câu thông.

Hắn tới Inuyama xác thật là vì tìm bán yêu, nhưng chỉ vì thử xem đối phương có biết "Thiết Toái Nha" hay không mà thôi.

Từ khi bắt đầu nghi ngờ một nửa huyết mạch của bán yêu có dị thường, hắn liền có ý tưởng này. Tuy nhiên xem tình huống trước mắt, là hắn suy nghĩ nhiều.

"Một con bán yêu nằm trong ngực nhân loại cầu che chở, cũng dám nói ẩu nói tả." Sesshomaru mất hứng thú, châm chọc nói, "Chỉ đánh bại vài con tạp toái, liền đắc ý quên mình đến trình độ này rồi sao?"

Đuôi mềm kéo dài, bao lấy thân thể hắn. Sesshomaru dần dần bay lên không, tiếp tục nói: "Ngươi thậm chí không dám rời khỏi thành trì của nhân loại, vậy mà cũng dám nói mình sẽ không bị tạp toái xử lý."

Tai chó Yoriichi dần dần rũ xuống.

"Nếu ngươi thực sự muốn chứng minh điều gì ——" Sesshomaru cũng chỉ nhất thời hứng khởi, nghĩ đến việc Aizen sẽ quay trở lại tìm bán yêu, hắn cảm thấy mình có hi vọng được đánh nhau thêm một trận, "Đêm nay liền rời khỏi Inuyama, bán yêu."

"Chỉ cần ngươi có thể sống sót tìm thấy ta, ta hứa hẹn sẽ mang ngươi theo một đoạn thời gian."

Vừa lúc thử xem, shinigami tên Aizen kia vì sao lại theo dõi con bán yêu này.

Gió yêu khí cuốn lên, thân ảnh Sesshomaru biến mất phía chân trời.

Yoriichi đứng tại chỗ im lặng hồi lâu, bỗng nhiên nghĩ thông suốt một chuyện: Nếu đi chơi có huynh trưởng đi kèm, mẫu thân và Myoga gia gia hẳn sẽ không lo lắng ha?

........

Đêm, Yoriichi chuẩn bị xong Ushi, một bộ kosode và 《 Quỷ Đạo Bách khoa toàn thư 》, dưới ánh đèn dầu viết lá thư để lại.

Myoga đã sớm ngủ say, chỉ là nằm mơ cực kỳ không yên. Mơ hồ trong miệng lão phiêu ra vài câu ai thán: "Thiếu gia, ngươi lại khiến một vị sư trưởng tức chết mà đi..."

"Aizen đang yên lành, sao cũng lại đi rồi... Uraume, ngươi trở về đi a."

Yoriichi không hề dao động, chuyên chú đưa bút. Không biết vì sao, hắn cảm thấy nếu trực tiếp nói cho mẫu thân rằng "Con muốn rời đi", cuối cùng hắn có lẽ sĩ không đi.

Hắn nghĩ tới tuổi thọ ngắn ngủi của nhân loại, nghĩ tới mình muốn ở bên mẫu thân đến giờ, tuy vậy khi nghĩ đến ác quỷ tàn sát bừa bãi, nhân gian như luyện ngục...

So với việc ở yên tại Inuyama chờ nguy hiểm tới cửa, còn không bằng chủ động xuất kích bóp chết uy hiếp. Hơn nữa có huynh trưởng đồng hành, cũng không tính vi phạm ước định với gia chủ Ubuyashiki. Rốt cuộc bằng vào thực lực của huynh trưởng, bảo vệ hắn đến lúc trưởng thành quá dư dả.

Yoriichi suy nghĩ rất nhiều, viết ra lại chỉ có mấy chữ.

Hắn không phải người giỏi nói chuyện, chỉ hi vọng mẫu thân có thể thông cảm. Inuyama có kiếm sĩ biết hô hấp pháp, hơn nữa sau này còn có Đoàn Diệt Quỷ vào ở, mẫu thân sẽ không có nguy hiểm... Tóm lại, hắn sẽ thường thường về thăm nàng.

Làm xong hết thảy, Yoriichi đeo bọc hành lý nhỏ, liếc nhìn phòng Izayoi lần cuối, rồi dứt khoát rời đi.

...

Ngày hôm sau, Izayoi không thấy con mình đâu, nhưng tìm được lá thư con để lại.

Không có trang trí, từ ngữ chau chuốt chắt lọc, cực kỳ giống bộ dáng mặt không biểu tình nói lời nói thật của đứa nhỏ. Nội dung thư ngắn gọn sáng tỏ, ý tứ đại khái là: Chào mẹ, đêm nay con muốn đi xa. Không cần lo cho con, có anh trai chăm con rồi mẹ ạ.

Izayoi:...

Huynh trưởng sẽ chăm sóc con?

Huynh trưởng?

Tác giả có lời muốn nói:

PS: Vì thế, Sesshomaru tìm hai trăm năm không tìm ra mộ của bố mình ở đâu, cuối cùng không thể nhịn được nữa: "Thiết Toái Nha rốt cuộc ở nơi nào!"

Yoriichi chỉ vào mắt phải mình: "Hóa ra huynh trưởng đang tìm Thiết Toái Nha sao? Nó ở trong mắt ta nè."

Sesshomaru: ...

Chương trước

Mục lục

Chương sau

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét