Thứ Năm, 26 tháng 8, 2021

TPTTTCKD - Chương 101

 "Em thật tò mò rốt cuộc cuộc sống đã làm gì anh, biến anh thành thành ——" Tiểu Bạch Lục lạnh băng nói, "—— dáng vẻ khiến em có chút đáng ghét."

"Anh từ lúc mới bắt đầu liền lừa gạt em, anh biết em thích tiền, biết em sẽ tò mò với loại người như thế nào, biết rõ hoạt động và khuynh hướng suy nghĩ của em, hơn nữa dùng nó để không ngừng dụ dỗ em vì anh làm việc, chuyện em là tuyến thân phận phụ của anh cũng do anh cố ý làm em biết đúng chứ? Để bảo đảm sau khi em thành công thoát đi vẫn giữ liên lạc với anh."

"Anh cần bảo đảm em không phản bội anh, bảo đảm em tiếp tục vì anh bỏ ra thứ vượt qua giá trị tiền tài anh cho em, anh rất rõ ràng tiền tài không thể nào chống đỡ liên lạc giữa chúng ta lâu như vậy."

Tiếng hít thở của Tiểu Bạch Lục thông qua tín hiệu điện thoại không tốt lắm truyền tới, nghe giống như dòng nước chảy bị kẹt lại, có chút nặng nề dồn dập, "Anh bây giờ không nói lời nào, là đang đợi em tỉnh táo lại đúng không?"

Bạch Liễu không nói gì, hắn một tay cầm điện thoại, một tay ôm ngực đỡ cùi chỏ tay còn lại, thần sắc nhàn nhạt dựa vào tường, hắn đúng là đang đợi Tiểu Bạch Lục tỉnh táo lại.

Tiểu Bạch Lục là một đứa trẻ rất có lí trí, tiếng hít thở phía đối diện nhanh chóng phập phồng hai cái, như đang hít thở sâu bình phục cảm xúc, sau đó khôi phục tần số bình thường, giọng nói ôn hòa trở lại: "Không thể không nói, anh thật hiểu bản thân, em đích xác vĩnh viễn không phản bội chính mình."

Loại chuyện hoang đường như chính mình là một nửa linh hồn của người đầu tư rút máu, Tiểu Bạch Lục mười bốn tuổi chỉ dùng vẻn vẹn mười mấy giây để đón nhận, cậu mau chóng tỉnh táo đi vào chủ đề chính.

"Tối nay có hai vấn đề cần giải quyết là giáo viên và trẻ nít dị tật, giáo viên sẽ tới dò xét phòng ngủ của tất cả trẻ em đã được rửa tội, bọn em không được phép ở ngoài đến quá khuya, Lưu Giai Nghi không biết tại sao cực kỳ quen thuộc với viện mồ côi, cứ như đã từng ở chỗ này vậy."

Tiểu Bạch Lục dùng giọng mang theo chút vi diệu nói: "Cô bé thăm dò được quy tắc dò xét của giáo viên, nói cho em biết giáo viên 9 giờ 15 sẽ dò xét đến phòng ngủ của em, 9 giờ 30 sẽ dò xét đến phòng ngủ của cô bé, vậy sau 9 giờ 30 cả năm bọn em có thể rời phòng ngủ ra bên ngoài, Lưu Giai Nghi căn cứ vào trình độ hiểu biết của mình về viện mồ côi mà giúp bọn em quy hoạch bản đồ chạy trốn đại khái."

Tiểu Bạch Lục đánh giá: "Kế hoạch cô bé lập ra có tính hành động cực cao, mặc dù ban đầu khi em nói chuyện với cô bé về chuyện chạy trốn cô bé tỏ ra hốt hoảng, song rất nhanh khi chắc chắn em là người anh trai cô bé phái tới, Lưu Giai Nghi liền bắt đầu đưa ra những tin tức hữu hiệu, thể hiện ra khả năng tính toán không giống một cô bé tám tuổi mù lòa bình thường, hữu dụng hơn nhiều so với Miêu Cao Phụ và Miêu Phi Xỉ cộng lại."

"Nếu không phải cô bé không nhìn thấy gì cộng thêm có trẻ nít dị tật chạy lông nhông khắp sân, em cảm thấy tối nay cô bé hoàn toàn có thể tự mình rời khỏi viện mồ côi." Tiểu Bạch Lục tổng kết.

Bạch Liễu không lên tiếng, hắn trầm mặc để Tiểu Bạch Lục tiếp tục nói —— Lưu Giai Nghi hiểu biết viện mồ côi là chuyện rất thường tình, cô bé đúng là đang sinh sống tại đây, hơn nữa từ sự kiện nấm độc trong hiện thực mà xem, tư chất tâm lý và trí tuệ của Lưu Giai Nghi đều rất xuất sắc, Bạch Liễu hoàn toàn không lo lắng trong quá trình chạy trốn Lưu Giai Nghi sẽ kéo chân sau của Tiểu Bạch Lục.

Tiểu Bạch Lục nói tiếp: "Nhưng đám trẻ nít dị tật đích xác là một vấn đề lớn, chẳng qua lúc em lật xem đạo cụ trong đồng tiền của anh, phát hiện một đạo cụ có thể tạo ra tác dụng."

Bạch Liễu và Tiểu Bạch Lục hai miệng một lời: "Lời chúc phúc từ hành khách."

Đạo cụ tăng buff này cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Bạch Liễu quyết định đưa đồng tiền cho Tiểu Bạch Lục.

【 Lời chúc phúc từ hành khách 】 là đạo cụ Bạch Liễu đạt được sau thu thập Sách Quái Vật tại phó bản thứ hai, hệ thống thuyết minh, 【 các hành khách cảm kích bạn đã giải thoát họ khỏi số mệnh thống khổ, vì vậy ban cho bạn lời chúc phúc, chỉ cần bạn ngồi trên ghế ngồi của phương tiện giao thông, linh hồn họ sẽ bảo vệ bạn, không để bất kì quái vật nào gây tổn thương cho bạn 】.

Tuy nhiên phương tiện giao thông không thể là do người chơi tự mang theo, mà phải là có sẵn trong bản đồ. Hơn nữa trong một phó bản chỉ có thể dùng một lần.

Lúc trước trong quá trình giả vờ tử vong Bạch Liễu không thả ra đạo cụ này cho bọn Miêu Phi Xỉ, nó ở lại trong đồng tiền, cũng chính là hệ thống quản lý trò chơi, bởi vì đây là một đạo cụ buff, sử dụng không phụ thuộc vào thật thể, mà phụ thuộc vào người chơi, là một đạo cụ không thể rơi ra, cho nên Miêu Cao Phụ không hề vì thế mà nghi ngờ.

"Trong công viên của bọn em có xe đồ chơi, em cho rằng nó cũng coi như một phương tiện giao thông có sẵn rồi, nhưng xe đồ chơi bị khóa vào 6 giờ chiều, chìa khóa ở trên người giáo viên." Tiểu Bạch Lục vô cùng bình tĩnh, giống như cậu không phải định làm xằng làm bậy, mà chỉ vui chơi mà thôi, "Lưu Giai Nghi nói cô bé có thể lừa giáo viên giữ chìa khóa đơn độc ra ngoài, sau đó bọn em đánh ngất xỉu giáo viên trộm chìa khóa, lái đi xe đồ chơi."

"Nhưng anh nhớ xe đồ chơi chỉ ngồi được bốn người." Bạch Liễu như có điều suy nghĩ sờ cằm, "Một người còn lại trong các em ngồi chỗ nào?"

Tiểu Bạch Lục quỷ dị ngừng hai giây: "Bọn em còn chuẩn bị trộm một cái xe tập đi cỡ lớn, trong viện mồ côi có, chuyên dùng cho trẻ em khuyết tật, có thể buộc cùng xe đồ chơi kéo chạy."

Bạch Liễu tế nhị trầm mặc một hồi.

Xe tập đi là một món đồ chơi giống như quần yếm gắn bốn bánh xe, tốc độ toàn dựa vào hai chân chạy, hơn nữa còn phải giang rộng hai chân ngồi trong xe, người nhỏ nhất trong đoàn người Tiểu Bạch Lục đã bảy tám tuổi, ngồi cái xe này quả thực vô cùng mất mặt —— y hệt mặc quần sịp chạy loăng quăng vậy.

"Bọn em chuẩn bị để ai ngồi xe tập đi?" Bạch Liễu hỏi.

"Lưu Giai Nghi không nhìn thấy ngồi ở sau quá nguy hiểm, cho nên ——" Tiểu Bạch Lục dừng một chút, trong giọng nói ẩn giấu ác thú vị, "Chỉ có người thấp nhất trong số bọn em là tương đối thích hợp, em không phải người thấp nhất."

"Mộc Kha mới là."

Trong lúc Tiểu Bạch Lục và Bạch Liễu trò chuyện, ngoài cửa phòng bệnh truyền tới tiếng giày cao gót của y tá cộp cộp cộp tới gần rồi đi xa, sau khi y tá rời khỏi không lâu, rất nhanh lại xuất hiện tiếng bước chân, nghe không chỉ một người —— ánh mắt Bạch Liễu hơi trầm xuống, tiếng bước chân trầm ổn nhanh chóng, hẳn là bọn Miêu Phi Xỉ.

Miêu Phi Xỉ thấy rõ y tá tuần tra rời đi rồi liền đi tới trước cửa Bạch Liễu, đây chính là chỗ tốt của việc có tốc độ nhanh hơn NPC, có thể lợi dụng khe hở giữa các lần di chuyển của NPC, không giống Bạch Liễu tối qua, bị đuổi muốn chết không muốn sống.

"Cốc cốc cốc." Cửa phòng Bạch Liễu bị gõ, giọng Mộc Kha run run vang lên, "Tôi, tôi là Mộc Kha, tôi tới rồi."

Tầm mắt Bạch Liễu chuyển qua cửa, hắn nhỏ giọng nói với điện thoại: "Anh cúp máy đây."

"Chờ một chút." Tiểu Bạch Lục hỏi, "Vậy lần sau em gọi cho anh lúc nào?"

Bạch Liễu không bận tâm lắm nói: "Sau 9 giờ 30 đi, em tùy thời có thể gọi cho anh, thời gian nói chuyện điện thoại vẫn tính phí theo phút."

"Nếu anh có thể sống để nghe điện thoại của em."

Tiểu Bạch Lục hơi ngừng một giây: "Từ góc độ tiền tài phân tích, em hi vọng anh còn sống, nhưng xét theo kế hoạch và thân phận anh nói cho em, anh còn sống em sẽ rất phiền phức, hơn nữa vật có giá trị nhất trên người anh đang ở trong tay em, từ góc độ này, em vẫn tương đối hi vọng anh sẽ chết."

Nói xong, Tiểu Bạch Lục dứt khoát cúp máy.

Bạch Liễu thờ ơ, thói quen mà cười cười, cầm điện thoại đặt ra sau lưng, bàn tay cầm điện thoại của hắn là một bàn tay khỉ đen, Bạch Liễu rũ mắt nhìn bàn tay khỉ của mình —— trước khi rời viện mồ côi, hắn đã điều khiển màn hình hệ thống, cố định đồng tiền linh hồn của Mục Tứ Thành trên người hắn, giúp Bạch Liễu dù đưa hệ thống quản lý trò chơi cho Tiểu Bạch Lục mà vẫn có thể sử dụng kĩ năng của Mục Tứ Thành.

Nhưng cũng chỉ có thể sử dụng kĩ năng của Mục Tứ Thành mà thôi.

Hắn không thể đổi sử dụng đồng tiền linh hồn của người khác, Tiểu Bạch Lục bên kia cũng không thể nào điều khiển giao diện thân phận chính của Bạch Liễu bên này, chỉ là có hệ thống kết nối hai tuyến thân phận chính phụ, Tiểu Bạch Lục có thể đại khái thấy được trạng thái sinh tồn của hắn, giao diện thuộc tính cá nhân, nghe được hệ thống nhắc nhở, biết thân phận chính Bạch Liễu còn sống hay đã chết.

Bắt đầu từ lúc nghe thấy tiếng bước chân, kĩ năng 【 móng vuốt khỉ đạo tặc 】 luôn được Bạch Liễu duy trì ở trạng thái nửa kích hoạt, tối qua thể lực của hắn hao hết, cho nên trước đó Bạch Liễu không thể sử dụng bất kì kĩ năng nào của Mục Tứ Thành, hắn chỉ có thể dùng mồi 【 Mộc Kha 】 quanh co lừa gạt bọn Miêu Phi Xỉ về phòng bệnh của mình, kéo dài thời gian không tỉ thí ngay tại chỗ.

Chẳng qua —— Bạch Liễu nhìn đồng hồ treo trên vách tường phòng bệnh, người chơi khôi phục thể lực vào 9 giờ 15, không chỉ có mình Miêu Phi Xỉ.

Người chơi có đồng đội phối hợp, cũng không chỉ có mình Miêu Phi Xỉ.

Bạch Liễu chậm rãi ngước mắt, nhìn về phía Lưu Hoài ngừng thở lặng lặng đứng sau cửa.

Thích khách Lưu Hoài hai tay nắm chặt đoản kiếm, lạnh lùng quyết tuyệt hệt một thích khách giết người chân chính, an tĩnh giấu trong bóng tối sau cửa, thấy tầm mắt Bạch Liễu, Lưu Hoài gật nhẹ một cái, cậu ta hít sâu một hơi, nhẹ nhàng nhảy lên, lặng yên không một tiếng động dùng hai chân treo mình trên bóng đèn trần nhà.

Nhìn Bạch Liễu bên dưới, tâm tình Lưu Hoài phức tạp trước nay chưa từng có, tầm mắt cậu ta rơi trên bàn tay khỉ Bạch Liễu đã trang bị tốt —— Lưu Hoài không ngờ, sau một thời gian dài như vậy, cậu ta lại dùng cách này hợp tác với kĩ năng của Mục Tứ Thành.

Khả năng đây là lần hợp tác cuối cùng của đạo tặc và thích khách.

Lưu Hoài nhắm mắt, cậu ta sờ con búp bê trông rất giống mình được khâu vá vụng về để trước ngực —— đó là món quà Lưu Giai Nghi tặng cho cậu ta hôm nay, cũng là món quà tặng cho người đầu tư.

Một con búp bê thủ công tự làm, dựa theo dáng vẻ Lưu Hoài cô bé tự tưởng tượng ra.

Lưu Giai Nghi rất thích búp bê, mặc không không nhìn thấy, song cô bé rất thích dùng tay chạm vào và làm búp bê vải, như một cách bù đắp cho việc cô bé không thể nhìn thấy thế giới, tuy rằng búp bê do Lưu Giai Nghi làm đều rất xấu.

Cũng bởi Lưu Giai Nghi thích búp bê, Lưu Hoài mới vụng về cũng làm một con gấu bông cho cô bé, dĩ nhiên nó cũng rất xấu, điểm này hai anh em rất giống nhau, may mà Lưu Giai Nghi không nhìn thấy con gấu bông kia xấu đến mức nào, cô bé hãy còn rất thích.

Có lẽ đây cũng là lần cuối Lưu Hoài thấy búp bê xấu xí Lưu Giai Nghi tự làm.

Lưu Hoài hít sâu một hơi, thân hình tựa như không có sức nặng của cậu ta nhoáng lên một cái, dùng tay nhẹ nhàng mở cửa phòng bệnh.

Cánh cửa trong bóng đêm yên tĩnh từ từ mở ra, phát ra tiếng ken két vang dội, người đứng bên ngoài hoàn toàn hiện ra trong mắt Bạch Liễu, đột nhiên hai chiếc đao lóe sáng lạnh chém ngang về phía Bạch Liễu, đi đôi với nó là tiếng kêu sợ hãi của Mộc Kha: "Bạch Liễu!!"

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu Bạch Lục lạnh băng nói: Em thật tò mò rốt cuộc cuộc sống đã làm gì anh, biến anh thành thành dáng vẻ khiến em có chút đáng ghét.

Bạch Liễu: Đi làm.

Tiểu Bạch Lục: ...?

Haiz, ai mà không trong quá trình làm công mà dần mất đi hình người đâu (?)

Chương trước

Mục lục

Chương sau

14 nhận xét:

  1. Mặc dù Lưu Hoài từng phản bội Mục Tứ Thành nhưng không muốn ảnh chết đâu trời,ảnh mà chết chắc bé Giai Nghi đau lòng lắm,hai anh em thương nhau đến thế cơ mà T—T

    Trả lờiXóa
  2. Lưu Giai Nghi rất thích búp bê, mặc không không nhìn thấy, song cô bé rất thích dùng tay chạm vào và làm búp bê vải, như một cách bù đắp cho việc cô bé không thể nhìn thấy thế giới, tuy rằng búp bê do Lưu Giai Nghi làm đều rất xấu.
    -> mặc dù không nhìn thấy

    Trả lờiXóa
  3. Lưu Hoài mà k chết thì thấy thương cho Thành Khỉ. Haiz.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lưu Hoài còn sống thì Thành tiểu tứ còn đút hành cho Lưu Hoài trả thù được, nhưng Lưu Hoài chết rồi thì Giai Giai sẽ chẳng còn gì hết. Con bé bị kéo vào đây chỉ với một mong ước giản đơn là ở bên cạnh anh mình thôi TvT Giai Giai thông minh như vậy, sau này em biết được tại sao anh mình chết thì đau đớn cho con bé quá TvT

      Xóa
  4. Ân huệ trời ban;-;lúc 21:28 27 tháng 3, 2022

    Lưu Hoài chẳng phải đồng đội xứng chức nhưng ổng tuyệt đối là một người anh tốt��

    Trả lờiXóa
  5. Mộc Kha đừng lo cho đa cấp Bạch nữa hắn ko xứng với con về với vòng tay ấm áp của mẹ nè ヽ(✿゚▽゚)ノ

    Trả lờiXóa
  6. Vẫn đánh à? Tui tưởng thế này khác gì lấy trứng chọi đá đâu 🤔 Theo tác phong bình thường của Bạch thì có lẽ đã tính một chút để đưa trận này tới chiến thắng rồi 😶 Nhưng mà nhìn cứ có vẻ là dốc vốn chơi lần cuối ấy nhỉ 😵

    Trả lờiXóa
  7. Đau lòng quá hic :(((((((

    Trả lờiXóa
  8. Mặc dù anh Hoài không phải là một đồng đội tốt nhưng tuyệt đối là một người anh tốt:((

    Trả lờiXóa
  9. Tội hau anh em quá 😢

    Trả lờiXóa
  10. Huhuu, Lưu Hoài mà chết thì Lưu Giai Nghi phải làm sao đây, cô bé vào trò chơi chỉ vì khát vọng muốn ở cùng với anh trai mình thôi mà, nếu anh trai không còn thì ánh sáng cuối cùng của cô bé trên cõi đời coi như cũng tắt rồi TT-TT

    Trả lờiXóa
  11. 👁👄👁 sau khi tui lục được death flag của tiểu 6 ở mấy chương trước thì tinh thần tui ngày càng không ổn, bây giờ thêm của LH nữa huhu

    Trả lờiXóa
  12. Hmm, tới đây tui vẫn thấy cô bé Giai nghi này ko đúng nha :") hay là quá đa nghi chăng:")

    Trả lờiXóa
  13. Lưu Giai Nghi sao sao á

    Trả lờiXóa